Âm giới không phải là nàng chưa từng đến, đám người mà nàng chữa lợn lành thành lợn què lần trước cũng do xuống âm phủ mà cứu đấy.
Hồi đó do có Mộc thần là Mặc Nhiễm đi cùng nên nàng mới được đi vào, hiện tại nàng chỉ là thần linh không hay ai biết. Bị một đám gia hỏa giữ lại ở bờ Vong Xuyên.
Hiển nhiên là không đi qua được.
Mặc Nhiễm như u linh xuất hiện ở đằng sau.
"Nàng làm gì ở đây thế, Lam Tuyết!"
"Ôi mẹ ơi..."!!! Lam Tuyết giật mình.
Mặc Nhiễm nhắc lại: "Nàng làm gì ở đây thế!"
Đột nhiên có chút chột dạ.
"Ta có làm gì đâu, chỉ là đi ngang qua..., ngang qua... ha ha...!"
Lam Tuyết nhìn trộm thần sắc Mặc Nhiễm tiếp tục ba hoa bịa chuyện: "Huynh có nhớ Tiểu đầu bếp của ta đâu rồi không? Ta tìm trên dương gian không thấy hắn, chắc là thang thang không có chuyện gì chơi nên chạy xuống âm phủ rồi, ta đi qua nên ghé thăm một chút..."
Mặc Nhiễm buông lỏng nắm tay vốn đã nắm chặt trong tay áo ra một chút, lãnh đạm "Ừ" một tiếng.
Nhưng chữ "Ừ" kia, ta cũng không đoán ra được ý kiến gì?
Mặc Nhiễm vác Lam Tuyết trên vai mang về, chúng tiên tam giới lại có thêm chút chuyện bát quái tám chuyện.
Mặc Nhiễm ấn Lam Tuyết ở trên tường, cô di chuyển xê ra một chút. Mặc Nhiễm hờ hững hỏi cô:
"Sau này không có sự cho phép của ta, không cho phép chạy loạn!"
Lam Tuyết thừa cơ áp sát hắn "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817075/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.