Nhưng mà mỗi khi Lam Tuyết tỏ ra thân thiết là hắn lại không nhịn được lo lắng, gấp gáp.
Hoảng sợ jpg.
Có lẽ ta bị bệnh rồi.
Lam Tuyết lượn quanh phòng thờ một lần, Mộc thần điện này, ngoài mấy cây cỏ biết nói chuyện này ra thì chẳng có động vật hay người nào cả, chán muốn chết.
Đáng ra lúc đầu cô cũng nên lưu tâm đến vấn đề tự kỉ của thẻ bài nhỏ.
Tìm được thẻ bài của mình mà cũng phải chờ đợi.
...
Một lúc sau...
Còn chưa kịp chờ thẻ bài ra Lam Tuyết đã cảm thấy có mùi không ổn.
Đến lúc Mặc Nhiễm bước ra đã thấy người Lam Tuyết bê bết máu ngồi dưới sàn.
"Nàng bị sao vậy!"
Lam Tuyết hỏi Mặc Nhiễm: "Dạo này ngươi có thấy ma linh xuất hiện hơi bị nhiều không?"
"Không thấy!"- Mặc Nhiễm trả lời.
"..." Hỏi hắn cũng chẳng có ích gì, tìm tiểu hệ thống chơi chơi.
《Tinh...》
《Nhiệm vụ chính tuyến: Thu nhận thẻ bài Mặc Nhiễm》
《Nhiệm vụ ẩn: Trấn áp》
Lam Tuyết: "..." Rất có cảm giác muốn chửi bậy, cái WTF..!
Thu nhận thẻ bài thì không nói, nhưng trấn áp là cái quỷ gì, có nên giải thích một chút không hả?
Hỏa Tịch《Đại thần, ngài thông minh như thế, có mỗi hai từ 'trấn áp' mà không hiểu, có phải ngài đang lừa tôi phải không?》
Lam Tuyết- sĩ diện nâng lên cao: Ờm, đúng thế!
《...》 Hỏa Tịch cúp đuôi chạy mất.
Mặc Nhiễm đang cắm cúi băng bó cho Lam Tuyết, bỗng thấy cô bực bội gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817074/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.