Thiếu nữ khuôn mặt trắng nõn nà, mái tóc trắng điểm xuyết lên, xinh đẹp như tinh linh thiên sứ.
Người qua đường vốn nghĩ Tiểu bạch kiểm theo hầu kia là người hầu, ai ngờ lại là tiểu cô nương nho nhỏ, khiến hắn không khỏi thất thần một chút.
Mặc Nhiễm cau mày, chụp mũ lại.
"Ta thì bị làm sao được chứ!"
Đây là đồ của hắn, ai cũng không được nhìn.
"Ừ, ngươi giỏi nhất"
Người qua đường: "..." Đang yên đang lành cũng bị chụp một hũ cẩu lương.
Mặc Nhiễm ngây một chút, không nghĩ cô sẽ trả lời hắn một câu như vậy, ngoan thật, xoa đầu một chút.
"..." Đầu của Đại thần là có thể tùy tiện sờ. Lam Tuyết không chút lưu tình hất tay hắn ra.
"Ngươi bắt mấy người này làm gì?" Quên mất chuyện quan trọng.
Mặc Nhiễm liếc nhìn người qua đường, Người qua đường vội cúi đầu, chạy vào một nhà dân mở cửa.
"Đương nhiên là bảo hắn nấu đồ ăn cho ngươi" Hắn cũng đâu có rảnh mà tùy tiện bắt người.
Chẳng mấy chốc tửu quán đã bay ra mùi thức ăn thơm lừng.
Ngửi mùi thức ăn, Lan Tuyết cộc cằn nhìn Mặc Nhiễm. Biết trước hắn không biết nấu ăn, nàng đã không phải chịu khổ mấy ngày hôm nay ăn quả chua rau dại.
Người qua đường vốn con của Tửu quán này, vừa nãy không nhìn kĩ, ai ngờ khi hắn mang đồ ăn ra, hóa ra cũng là một tiểu ca ca rất đẹp trai.
Lam Tuyết gặm một muỗng, ừm... xem ra cũng rất ngon.
Cực kì ngon.
Siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817065/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.