《Lỡ đâu cô quá tay một cái, hắn cũng ngủm thì sao》
《Cách xử sự thế này cũng đâu giống tác phong của một đại thần. Ít ra ngài cũng phải dìu người ta mà đi chứ》
Ta đâu có rảnh- Lam Tuyết giãy nảy- Hơn nữa người hắn còn chứa đầy ma khí chưa được thanh tẩy kia.
Thân thể ta vốn đã tàn tạ lắm rồi. Lỡ đâu cũng đi theo hắn rồi ngủm luôn thì sao?
Ta cũng yếu ớt đáng thương bất lực lắm chứ bộ.
Chỉ kéo hắn thôi, mà đã cảm thấy thể lực như sắp cạn kiệt đến nơi.
Tất cả lại tại ngươi tìm cho ta một cái thân thể yếu gà như thế này. Đến vận dụng linh lực còn không được, sức chiến đấu cũng bằng không!
《...》 Quanh quẩn một hồi vẫn là tại nó.
Nó ruốc cuộc có tội tình gì?
Nó cũng đâu có quyền được quyết định?
Tại sao cô vẫn cứ đổ lỗi cho nó?
Dỗi đến offline!!!
#Bản hệ thống lên diễn đàn ba nghìn thế giới khóc cho ngươi coi#
#Hệ thống nhà người ta vừa bị chủ nhân đuổi đi rồi#
Quang cảnh yên tĩnh, ngoài tiếng động sột soạt của việc cô kéo xác 'gần' chết thì không còn gì khác.
Lam Tuyết dừng lại, quay lại nhìn đằng sau một chút.
Máu tươi ròng ròng chảy kéo lê suốt cả quãng đường, trăng mờ mờ ảo ảo, quay lại nhìn một cái...
Lam Tuyết còn chưa kịp phát biểu cảm nghĩ của mình. Nam nhân nàng kéo cũng có chút không thích hợp.
Hắn vẫn nhắm chặt hai mắt, nhìn qua có vẻ khá đau đớn.
Từng đường vân màu bạch kim xâm chiếm làn da trắng mềm hoàn hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/152118/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.