Chỉ Nam ngồi trong phòng tối đã được ba ngày, cậu ta chán nản đến nổi phải ngồi thiền một mình để tự mình thanh tịnh.
Trong suốt ba ngày nay, đồ ăn vẫn được gửi đến đầy đủ, đến một bửa cũng không thiếu. Tuy vậy Chỉ Nam cũng chẳng sung sướng là bao.
Nhớ lại ba ngày trước.
Vào cái ngày đầu tiên khi bị nhốt vào nơi này, cậu ta đã chửi lộn với sơ số 204 đến sức đầu mẻ trán, nhưng ngặt nổi con dê đó chỉ lặp đi lặp lại một câu vô cùng cứng nhắc: "Quy tắc chính là quy tắc."
Thế là cậu ta liền ngẩng cao đầu mà nói với nó rằng: "Quy tắc cái bà già mày."
Từ đó, từ bị phạt ba ngày thì bây giờ cậu ta đã bị phạt hẳn một tuần luôn.
Chỉ Nam nhắm mắt, hít thở đều theo từng nhịp. Chỉ nhìn bề ngoài thôi thì người ta còn tưởng là cậu ta đang nghiêm túc ngồi thiền thật. Nhưng thật ra trong lòng cậu ta lại đang nghĩ rằng liệu bây giờ cậu ta mà tụng kinh thì con dê đó có chết không nhỉ?
Hay là thử một lần xem sao?
Cơ mà không được, lỡ cậu gõ mỏ còn nó gõ đầu cậu thì sao. Như thế không được, không được.
Nhưng cứ mãi bị nhốt ở nơi này cũng không phải là cách. Tuy bị cách biệt với bên ngoài nhưng Chỉ Nam vẫn có thể ý thức được rất rõ giữa ngày và đêm. Nhận thức của cậu vẫn chưa bị đảo lộn, nhưng với tình hình này, chỉ e rằng nếu ở lại thêm vài ngày nữa thì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644894/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.