Chỉ Nam ngồi ở nhà ăn một hồi rồi mà vẫn chưa thấy Hứa Lan Chu trở về, cậu giữ lấy hai suất ăn, thẫn thờ nhìn khắp nơi.
"Lan Chu đi lâu vậy không biết."
Vừa nói Chỉ Nam vừa múc từng muỗng nhỏ bỏ vào miệng, đồ ăn ở nơi này không hợp khẩu vị của cậu cho lắm, mặc dù biết rõ là không còn thứ gì khác ngoài những thứ này, nhưng dù vậy Chỉ Nam vẫn kén ăn. Cậu chỉ ăn thêm hai miếng nữa rồi trực tiếp dừng muỗng. Có lẽ vì uống nước dinh dưỡng của Tinh Tế quen rồi nên khi ăn lại cậu vẫn chưa quen lắm.
Khác với Hứa Lan Chu, gia đình Chỉ Nam chỉ là gia đình bình thường, nhà cậu cũng không có gì gọi là khá giả.
Chính vì vậy những thứ sơn hào hải vị trước mắt cũng không thể thu hút cậu là bao.
Thấy thời gian trôi qua cũng khá lâu rồi, Chỉ Nam tính đứng dậy đi tìm Hứa Lan Chu thì bỗng dưng, cậu thấy hắn từ xa đi tới. Lúc này Chỉ Nam mừng rỡ ra mặt.
"Lan Chu à, bên này!" Chỉ Nam phất tay gọi.
Dường như Hứa Lan Chu cũng đã thấy cậu ta. Hắn chỉ liếc mắt qua mấy dãy bàn, không nói một lời đã nhanh chóng đi lại chỗ của Chỉ Nam. Sắc mặt hắn có hơi nghiêm trọng.
"Thương Trình sốt rồi."
Chỉ Nam ngẫn ra một lúc, sau đó mới sực tỉnh mà hỏi lại: "Chẳng phải lúc nãy còn tốt lắm sao?" Thằng nhóc đó làm sao mà sốt rồi? Không đời nào, nó là người mạnh nhất trong số 100 đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644888/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.