Sao có thế???
Chỉ mới vài ngày,vết thương nặng như vậy sao có thể khỏi nhanh như thế được?
Hắn còn tính xem xét thật kĩ lưỡng,thì hai bàn tay xinh đẹp ấy lại bị Ên bao lại, đan lấy tay của y.
En cười khoái chí, mân mê từng ngón tay trong lòng bàn tay mình, từng ngón tay đều có thể nhìn rõ được các khớp tinh xảo,ngón út nhỏ nhắn nằm cuối được En cầm lấy mà xoa nắn không thương tiếc. Y cầm lấy ngón tay của Hứa Lan Chu,đưa đến bên môi mình mà hôn chúng thật trân trọng
Y yêu tất cả những gì của anh Lee.
Từ biểu cảm,tính tình,cơ thể,sự tức giận,sự phẫn nộ, lòng thương xót,...
Y đều yêu tất cả.
Y yêu chết bộ dạng tức giận của anh Lee.
Yêu cả dáng vẻ đánh người của hắn.
Chỉ cần là người nọ,chuyện gì y cũng đều tình nguyện làm,cho dù có lao xuống biển lửa,y cũng cam tâm tình nguyện mà nhảy không chút do dự.
Miễn là có người nọ theo cùng.
Đến hoàng tuyến y cũng dám đến.
Hứa Lan Chu co ngón tay lại,hắn muốn rụt về nhưng đã bị giữ chặt.
Cảm nhận được bàn tay trái của Èn lại đang bắt đầu tùy ý, Hứa Lan Chu run rẩy nép sát vào phía sau để tìm đường trốn. Nhưng,phía sau chính là bờ ngực đầy vững chắc của En.
"Anh Lee à... Anh đáng yêu quá đi mất..."
Hai tay En cầm lấy áo sơ mi đang dán chặt vào cơ thể của người nọ. Chỉ nghe roẹt một tiếng,áo sơ mi đã bị En xé rách rồi vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644863/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.