Hứa Lan Chu hừ một tiếng,ôm lấy En ra khỏi căn nhà cũ kĩ này. Vừa ra khỏi cửa,đập vào mắt hắn là một đám côn đồ đứng chặn ở ngoài.
Hứa Lan Chu chỉ hơi nhíu mày lại,còn lại cũng không có chút cảm xúc gì khác.
Hứa Lan Chu thanh lãnh nhìn tên cao to trước mặt mình,vừa hay cần tới.
Hắn đặt Ên trên một tảng đá lớn, lại lấy một cây dù trong vật không gian ra, một phát ghim thẳng xuống tản đá che nắng cho En.
Mấy tên côn đồ có chút hoang mang khi thấy thiếu niên trước mặt đột nhiên rút ra trong không khí một cây dù lớn,nhưng rất nhanh,mấy gã đã khôi phục.
Một tên thắt bím đoạn râu vàng trừng mắt thăm dọa: "Mau giao thằng nhóc đó cho bọn tao, không thì đừng trách tao không khách khí!"
Hứa Lan Chu dường như không để tâm tới lời bọn chúng nói,hắn hạ mắt,kiêu ngạo nhìn tới gã râu vàng: "200 đồng vàng chôn cất kĩ càng cái xác ở bên trong,làm không?"'
"Hả?" Tên râu vàng hơi ngẩn người, trên mặt chính là nuốt trôi lời của Hứa Lan Chu vừa nói.
"Nhiều lời làm gì! Cướp nó!" Thằng nhóc kia rất đáng giá, một mặt thanh tuấn như vậy,bán cho bọn buôn người nhất định sẽ rất được tiền.
Hứa Lan Chu khó chịu nhướn mày,rõ là cho cơ hội làm người tốt, lại từ chối ý tốt của ta.
[Ngài kêu người ta đi dọn xác mà còn nói là làm người tốt sao?) Ký chủ quả thật vô lương tâm a!
Hứa Lan Chu vẫn còn muốn phản biện lại nó nhưng còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644848/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.