Hứa Lan Chu là một con người yêu sạch sẽ,đương nhiên sẽ không trụ được. Nếu như hắn không ngửi thấy,thì còn có thể tạm chấp nhận.
Nhưng hắn ngửi thấy rồi,hắn sẽ điên cuồng kì cọ chính mình!
"Con mẹ nó! Cơ thể này rốt cuộc đã bao nhiêu ngày không tắm rồi hả!??" Hứa Lan Chu tức giận mắng.
1314 ngồi sát góc tường, mặt mày nó lấm lem nước mắt: ( Tôi không biết,tôi không biết thưa ngài..... ]
Hứa Lan Chu nhìn thấy nó lại chướng mắt hơn,hắn nghiến răng, dùng cái chậu xói nước ném vào nó,1314 nhanh chóng né được.
"Ta muốn nhanh chóng tới Tesxa!" Vợ của ông đang đợi ông đến rước,nhưng với cái tốc độ này thì còn lâu mới đến nơi được.
Nếu ngự kiếm ,nhất định sẽ nhanh hơn!
[ Ngài không thể ngự kiếm mà tới Tesxa được đâu,ngày hôm qua,khi ngài đánh nhau với quái vật. Thiên đạo đã đánh hơi được hơi thở của ngài rồi. ] 1314 rụt rè bộc trần.
"Đánh hơi được thì sao? Ông phải nín thở để tránh nó đánh tới à??" Hứa Lan Chu liếc mắt ra ngoài cửa sổ,nhìn bầu trời đã trở nên âm u từ lúc nào.
1314: "..." Không thể cãi được!
Tắm rửa xong, Hứa Lan Chu nhìn tới bộ đồ bị hắn ném một góc.
Thối không chịu được!
Hứa Lan Chu hít một hơi giữ lấy bình tĩnh,hắn lấy từ trong không gian của mình ra một cái áo sơ mi trắng và một cái quần bò. Đeo thêm thắt lưng, cuối cùng hắn cũng chịu bước ra khỏi cửa.
Bên ngoài đã rối tung thành một mảng, khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644847/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.