Hứa Lan Chu hoảng loạn giấy giụa:
"Ngươi đợi một chút! Để ta...Aa...!!"
Còn chưa kịp dứt lời, Hứa Lan Chu đã hét lên một tiếng đầy đau đớn.
Lý Thừa Viêm chỉ vừa vào được một chút, Hứa Lan Chu đã đau đớn như xé da xé thịt,nước mắt cũng không tự chủ được mà chảy ra bên ngoài.
Cơ thể Hứa Lan Chu đồ đầy mồ hôi lạnh, ngay đến cả Lý Thừa Viêm cũng không biết rằng bản thân y làm sai ở điểm nào.
Nhưng khi y nhìn thấy một bộ đau đớn của Quân Bất Nghi,Lý Thừa Viêm vẫn là không kiềm được mà rút ra.
"Bảo Bảo đừng khóc,chúng ta không làm nữa."
Nghe Lý Thừa Viêm nói vậy, Hứa Lan Chu lại ngẩng đầu nhìn y bằng đôi mắt ngập nước. Song,hắn lại nhìn tới côn thịt đang chướng đến phát đau của Lý Thừa Viêm, Hứa Lan Chu chỉ có thể đau khổ mà lắc đầu.
Nếu mà không xả,mi chắc chẵn sẽ chết mất!
Hứa Lan Chu ôm lấy cổ của Lý Thừa Viêm, kéo y áp sát vào người mình, hắn nói khẽ: "Ta không sao....Chúng ta làm tiếp đi..."
Lý Thừa Viêm bị Quân Bất Nghi kéo xuống hơi bất ngờ, còn chưa kịp định thần thì lại nghe Quân Bất Nghi nói như vậy,y có chút sững sốt.
"Nhưng nếu ta lại tiến vào,người sẽ lại bị thương."
Hai đầu lông mày của y chau lại. Lý Thừa Viêm thật sự không nỡ,nhìn Quân Bất Nghi bị mình làm đến ứa nước mắt, trong lòng y đã không nhịn nỗi xúc cảm chua xót tột cùng.
Hứa Lan Chu nghe y nói như vậy,hắn bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644517/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.