Hứa Lan Chu vẫn còn đau đầu ,bị Lý Thừa Viêm ôm vào lòng,hắn có chút ngơ ngác.
Tên này làm sao mà khóc rồi? Y bị đập đầu à? Hứa Lan Chu đưa tay ra sờ sờ đầu Lý Thừa Viêm.
Đâu có sưng đâu? Không lẽ đau chỗ khác?
Hứa Lan Chu khó hiểu, hắn dịu dàng cẩn thận hỏi Lý Thừa Viêm: "Ngươi đau ở đâu à? Đau ở chỗ nào? Đưa trẫm xem."
"Thần không đau....." Lý Thừa Viêm gục mặt vào hõm vai của người nọ.
"Bệ hạ bị đau ở đâu ạ? Lối do thần ,thần xin lỗi người..."
Thấy Lý Thừa Viêm lại gục mặt xuống khóc tiếp,Hứa Trầm Cảm đành phải an ủi ngược lại hắn.
"Ngươi đừng khóc nữa, trẫm không sao."
Vỗ nhẹ vai Lý Thừa Viêm, Hứa Lan Chu giật mình, kinh hoảng. Máu, máu ở đầu ra vậy!?
Hứa Lan Chu không nói gì,hắn cấp tốc xoay người Lý Thừa Viêm lại, trên vai Lý Thừa Viêm hiện ra một lõm mảng
mau lon.
Hứa Lan Chu nhăn mặt. Ta không để ý một chút ngươi liền bị thương sao? Sao lại cứ thích đâm đầu vào chỗ chết thế hả??
Con mẹ nó!
"Ngươi bị thương rồi." Ánh mắt Hứa Lan Chu lạnh lẽo nhìn vào lõm máu trên vai y.
"Không phải đâu Bệ hạ...."
"Không phải gì?" Hứa Lan Chu nghiêng đầu khó hiểu, máu nhiều như vậy,còn không phải?
"Máu của người khác."
"Của người khác? Ngươi đi đánh nhau với ai à?" Mẹ nó! Ông không trông một chút thôi mà mi đã đi đánh nhau với người ta đến sứt đầu mẻ trán. Ông mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644510/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.