Trước mặt khu đất trống liền xuất hiện một cơn gió lốc màu xanh, từ cơn lốc tiêu tan dần tán đi hiện ra một thân ảnh người trung niên khuân mặt hiền từ ánh mắt lạnh nhạt nhìn trước mắt hai người. Tử Linh nhìn rõ được khuân mặt người trung niên trước mắt, nàng ánh mắt lộ ra sợ hãi bám lấy tay Huy nói nhỏ nhìn về phía nam nhân kia
- Cha...
Huy lúc này cũng đang nhìn đánh giá người đàn ông kia khẽ nhíu mày cảm giác có thứ gì đó không ổn, từ thời khắc hắn xuất hiện Huy liền nhận ra người này chính là người đàn ông mà 10 năm trước dẫn Tử Linh đi, Hắn chính là cha nàng!
Nhận được ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, Tử Du cũng khẽ liếc mắt về phía hắn đánh giá. Nhìn thoáng qua hắn liền Xác định tiểu tử này trúc cơ tầng một, căn bản là dưới cái nhìn của hắn không đáng để vào mắt.
Tử Du hơi liếc ánh mắt nhìn về phía sau Huy đang đứng nấp Tử Linh, hắn ánh mắt sắc bén nhìn hai người rồi lên tiếng nói, âm thanh tràn đầy uy nghiêm truyền vào tai Tử Linh
- Tử Linh, theo ta về!
Tử Linh lúc này cơ thể đều đã mềm nhũn ra, nàng cố gắng bám lấy tay Huy gượng ép đứng thẳng nhìn cha nàng, môi run run nhỏ giọng trả lời
- Cha... Ta không muốn về
Nàng vừa nói xong đứng bên cạnh Tử Du liền mặt tối sầm lại, hắn khí thế trên người bỗng chốc hội tụ lại hướng Huy ép tới. Huy thì hắn cũng có cảm giác hơi khó chịu đôi chút, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-la-dam-de/1516241/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.