Đường Ngọc Phỉ bị Thẩm Tắc Hành chặn lại trước cửa thang máy trước sảnh của tập đoàn Thẩm Thị.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Tắc Hành bị Đường Ngọc Phỉ từ chối hết lần này đến lần khác, số điện thoại thoại cũng bị kéo vào danh sách đen, hiện giờ cuối cùng anh ta không chịu nổi nữa, chặn cô trước Thẩm Thị.
“Ngọc Phỉ, tôi không biết mình làm sai cái gì, mà khiến em lạnh nhạt với tôi như vậy.” Lúc này Thẩm Tắc Hành vẫn duy trì tác phong khiêm tốn quân tử của hắn thường ngày, trên môi nở nụ cười buồn rầu, cánh tay phải của anh ta chẳng chút khách khí chắn trước mặt cô, không cho cô bước vào trong thang máy.
“Nhị thiếu nói đùa à, vốn dĩ chúng ta không thân, chuyện của anh thì liên quan gì đến tôi?” Đường Ngọc Phỉ nhẹ giọng nói, ánh mắt liếc nhanh qua thẻ tên “Giám đốc Tài Vụ” trên ngực anh ta.
Quả nhiên rồi, một người như anh ta sao có thể thật sự bắt đầu từ vị trí thấp nhất chứ? Trên thực tế năng lực của anh ta rất tầm thường, kém xa Thẩm Thủ Ý. Nếu không dựa vào ám toàn và hào quang nhân vật chính, thì đến cuối cùng anh ta sao có thể thắng nổi Thẩm Thủ Ý?
Thấy thái độ của Ngọc Phỉ, Thẩm Tắc Hành cảm thấy rất không vui, nhưng Thẩm Tắc Hành đè nén sự tức giận nói: “Ngọc Phỉ, tôi thực sự có chuyện quan trọng muốn nói với em, đây không phải là nơi thích hợp để nói chuyện.” Diễn đàn Vietwriter.vn
Đường Ngọc Phỉ suy nghĩ một chút, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-suoi-am-trai-tim-cua-nam-phu/2512078/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.