“Đã mười năm a, thời gian đến thật nhanh.”
Tạ Văn Hàm dùng thìa quấy đồ ngọt trong tay, hơi mang vài phần cảm thán mà nói.
“Khoảng cách lúc trước tôi cùng em gặp nhau trước mười năm, đã qua ước chừng mười hai năm.” Thi Diệu Hi đem điểm tâm Tạ Văn Hàm thích đặt trước mặt Tạ Văn Hàm, nhàn nhạt sửa đúng mà nói.
Tạ Văn Hàm: “……”
Trầm mặc một hồi lâu, Tạ Văn Hàm thở dài một hơi, lắc đầu nói: “Anh cũng thật cố chấp.”
Nói chung, Tạ Văn Hàm cũng không thích để quá nhiều tình cảm cùng thời gian vào những thế giới này, tình cảm con người rất kỳ diệu, có lẽ sẽ theo thời gian trôi đi mà dần dần lãng quên, nhưng cũng sẽ theo thời gian trôi đi mà khắc sâu vào ký ức, nay lại càng khắc sâu ở trong đầu, mỗi một lần hồi ức, trong lòng lại thêm một lần nhói đau.
Theo như lời hệ thống, ở trước hắn, nó cũng trói định qua không ít người, nhưng đại đa số những người bên trong đó, đều bị hủy bởi một chữ “Tình” này.
Có được, mất đi, có được, mất đi, bản thân chính là một sự kiện tuần hoàn đáng sợ, một lần hai lần có lẽ không có gì, tám lần mười lần liền hằn sau ở trong lòng, 80 lần 100 lần, rất khó để giãy giụa ra từ trong vũng bùn,
Tình cảm con người thật sự quá kỳ diệu, rất nhiều chuyện đều nói là dễ dàng, làm thì lại thập phần khó khăn, lại nói tiếp nhất sinh nhất thế nhất song nhân đơn giản cỡ nào, nhưng thế gian lại có mấy ai có thể làm được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-sieu-cap-dai-nao/1109520/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.