Bỗng chốc, Tùng La nghĩ đến rất nhiều thứ, không nhịn được lại cảm thấy lo lắng cho nàng.
Sao Trì Am không nhìn ra được nỗi lòng của cô nương này chứ, nàng không kiềm được mà cười rộ lên, nói: “Ngươi không cần lo lắng cho ta, bây giờ phong ấn của Quỷ tộc bị phá rồi, ngày tháng sau này ngươi cũng phải cẩn thận, nói không chừng đợi ta báo thù xong rồi sẽ quay trở lại Vu tộc dưỡng lão đấy.”
Tùng La vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, lời nói của Trì Am nằm ngoài suy nghĩ của nàng ấy.
Ai cũng biết rằng Linh Đồ Sư Tông gia của Nhân tộc nghiêm cấm hôn tang cưới gả, Trì Am có lệnh bài thân phận, nàng còn ngưng kết ra được đá linh lực, có thể thấy được thân phận của nàng cao quý, chắc chắn là người của Tông gia. Nhưng nàng lại nói sau này muốn đến Vu tộc để dưỡng lão, vậy chỉ có một khả năng là sau khi nàng báo thù, sẽ vứt bỏ lại mọi thứ trước kia, chỉ dùng thân phận A Am đến Vu tộc.
Tùng La coi Trì Am như người thân trong nhà, vốn dĩ nàng ấy còn đang cảm thấy mất mát vì nàng đã chữa khỏi bệnh sẽ đi không trở lại nữa, nhưng không ngờ còn có niềm vui bất ngờ như thế.
Tùng La vui vẻ quay về.
Trì Am đứng ở đầu phố, mỉm cười nhìn theo nam nữ thanh niên Vu tộc đang vui vẻ đuổi theo nhìn đá vu lực trên không trung, khuôn mặt mỗi người đều mang theo nụ cười tươi tắn khiến cả thế giới này đều có vẻ hòa bình tốt đẹp.
Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292767/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.