Tốn hết mười năm, linh độc trong người Trì Am mới được lọc sạch.
Khi tia linh độc cuối cùng được hút ra, Trì Am cảm thấy sức khỏe mình dễ chịu và nhẹ nhõm không diễn tả hết, dường như cơ thể bệnh tật trầm kha lâu ngày bỗng chốc khỏi hẳn, thay đổi thành một người mới. Giây phút ấy, linh lực cuồn cuộn trào dâng trong cơ thể nàng hết đợt này tới đợt khác, thiếu chút đã đánh bay cả Tư Ngang đang giúp nàng dẫn độc.
Tư Ngang sớm có chuẩn bị, một tay hắn quét qua, vu lực vô hình tạo thành kết giới giữ hai người vào bên trong. Linh lực của nàng cũng bị nhốt lại trong vùng kết giới ấy, không để lọt ra gây ra chú ý của bên ngoài.
Nơi đây là thánh địa của Vu tộc, nếu linh lực của nàng bị lọt ra ngoài chẳng khác nào đang bảo với tất cả Vu tộc rằng có một Linh Đồ Sư Nhân tộc cấp bậc Tông sư chạy đến địa bàn Vu tộc.
Đến lúc đó, cho dù có Tư Ngang bao che cũng sẽ dẫn đến phiền phức vô cùng lớn.
“Nàng thu linh lực lại đi.” Tư Ngang cúi đầu, chạm lên trán nàng, cơ thể hai người vẫn dây dưa thân mật như thế. Lúc này hắn cũng chẳng còn lo được những thứ đó nữa, gió hình thành bởi linh lực đang cuốn loạn xung quanh như muốn phá vỡ chiếc lồng kiên cố. Hắn hướng dẫn từng câu từng chữ để nàng thu lại linh lực, cuối cùng nói: “Linh lực là một phần trong cơ thể nàng, nàng dùng trái tim để cảm nhận chúng, khống chế chúng, để bọn chúng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292766/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.