Trong lòng Thủy Nguyệt Hoa hiểu rõ, bà lại nói chuyện với ông thêm vài câu mới cáo từ rời đi.
Sau khi rời khỏi Thần Điện, Thiên Thanh bèn nói: “Cô cô, con đi dạo một chút, không chừng có thể gặp được A Am cô nương. Con không về cùng mọi người nữa.”
Thủy Nguyệt Hoa mỉm cười gật đầu, dặn dò hắn ta cẩn thận, cuối cùng dặn thêm: “A Am cô nương cũng là người Nhân tộc chúng ta, hôm nào có thời gian con cũng mời nàng đến chỗ chúng ta một lát, cũng coi như ôn lại chút tình đồng hương.”
“Vâng ạ.”
Hai người chia tay nhau, Thiên Thanh lại đi về phía nơi mấy ngày nay Trì Am thường đi tới, quả nhiên hắn ta lại bắt gặp được cô nương Nhân tộc đang ngồi dưới gốc cây Tương Tư.
Nàng vẫn mặc áo ngự thần của Vu Thần Tộc, tà váy diễm lệ như bay trong gió, càng khiến cho nét mặt trắng nhợt của nàng hiện rõ vẻ rã rời. Trên người nàng không hề có vu lực của Vu tộc, tuy mặc áo ngự thần nhưng lại không hề khiến người khác hiểu lầm nàng là cô nương Vu tộc.
“A Am cô nương.” Thiên Thanh vui vẻ gọi tên nàng.
Trì Am ngoái đầu nhìn Thiên Thanh, nụ cười trên mặt càng thêm ấm áp như ánh mặt trời.
Thiên Thanh chào hỏi với nàng xong, ngắm nhìn nàng, cười nói: “Sắc mặt A Am cô nương hôm nay tốt hơn nhiều so với hôm qua rồi.”
Nụ cười trên khuôn mặt Trì Am sững lại nhưng rất nhanh khôi phục vẻ bình thường, trong lòng nàng hiểu rõ tại sao sắc mặt hôm nay của mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292761/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.