Tô Nhất Nhu càng ngày càng mệt nhọc, mặc kệ nàng đang làm gì, ngay sau đó đều sẽ lôi kéo Vũ Văn Tịch làm tình.
Đương nhiên, hai người này là kẻ muốn cho người muốn nhận, rất thích thú.
Mà kỹ thuật của Vũ Văn Tịch cũng được thao luyện càng ngày càng tốt, Tô Nhất Nhu rất vừa lòng.
Tình dục vui sướng làm quan hệ giữa hai người thân mật rất nhiều, cũng ăn ý hơn rất nhiều, gần như chỉ cần một ánh mắt cũng đủ biết được ý tứ của đối phương.
Có một loại cảm giác bí mật chỉ thuộc về hai người.
Đối với loại hành vi bá chiếm Vũ Văn Tịch này của Tô Nhất Nhu, tất cả những nữ tử đó đều căm giận bất bình.
Từ sau khi Tô Nhất Nhu được đưa tới, Vũ Văn Tịch hiếm khi đến viện những người khác.
Thứ nhất, các nàng không hoàn mỹ như Tô Nhất Nhu. Thứ hai, tính tình của Tô Nhất Nhu thú vị hơn một chút.
Càng đừng nói sau khi Tô Nhất Nhu làm Vũ Văn Tịch biết được lạc thú của tình dục, trong mắt Vũ Văn Tịch càng nhìn không thấy người khác.
Đối với nữ nhân mà nói, người nam nhân đầu tiên luôn đặc biệt, nam nhân làm sao không phải là như thế.
Tô Nhất Nhu đại khái cũng biết bản thân chọc nhiều người tức giận nhưng mà nhiều nhất nàng chỉ cười cười mà thôi.
Chân lớn lên ở trên người Vũ Văn Tịch, chẳng lẽ nàng khóa Vũ Văn Tịch lại hay là làm thế nào?
Chỉ biết oán trách người khác, có từng nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-ii/3060371/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.