Editor: Ochibi
Dạ Dục Cẩm hưng phấn chạy qua, múa may diều trong tay.
Mặt Dạ Vô Thương lập tức âm trầm xuống.
Vốn dĩ hắn cố tình để người quên đi hoàng tử này, hiện tại không những xuất hiện, còn ra mặt trước mặt nữ nhân hắn bắt đầu để ý!
Đứa nhỏ này, là đau xót hắn vĩnh viễn cũng không muốn nhắc tới! Là sỉ nhục của hắn!
Lập tức, ánh mắt u ám nhìn qua.
“Hoàng Thượng?” Từ Như Ý ra vẻ kinh ngạc, “Ngài sao lại ở chỗ này?”
“Phụ hoàng?” Trong mắt Dạ Dục Cẩm hiện lên nghi hoặc. Đã rất nhiều năm hắn chưa thấy phụ thân mình rồi!
Nhưng mà, rất nhanh, Dạ Dục Cẩm vui sướng lên. Niềm vui ngăn không được biểu lộ, lôi kéo tay áo Từ Như Ý.
“Tỷ tỷ, phụ hoàng thật sự tới gặp Cẩm Nhi! Tỷ tỷ nói quả không sai, phụ hoàng là phụ thân tốt nhất trên đời này!”
Dạ Vô Thương muốn tức giận, nhưng hài tử của mình mới nói hắn là phụ thân tốt nhất, hắn trở mặt chẳng phải là đang tự tát mặt mình sao?
Hắn nhịn xuống tức giận, nhìn nhìn hai người, “Hai người thế nào ở bên nhau?”
“Tỷ tỷ thấy Cẩm Nhi nhàm chán, nên đáp ứng tới chơi với Cẩm Nhi……” Dạ Dục Cẩm nói rất cẩn thận. Bởi vì mới lạ, hắn đối với vị “phụ thân trong truyền thuyết” này, có rất nhiều kính sợ.
“Hoàng Thượng thứ tội! Là thần thiếp dẫn Đại hoàng tử thả diều ở bên kia, nào biết diều đứt dây, Đại hoàng tử khăng khăng muốn nhặt, mới kinh động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2445037/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.