Ăn mãi thịt cá, thỉnh thoảng thêm chút rau xanh cũng là một kiểu mỹ vị.
Đặc biệt là, dù phi tần tốt đến đâu, đều có thể duỗi tay thì tới, vẫy tay thì đi. Mà Thi Giai Nghi trước mắt không phải nữ nhân hắn, loại cảm giác dị dạng này, làm hắn tâm động.
Thói quen nghĩ muốn cái gì liền có thể duỗi tay được đến, Dạ Vô Thương không khỏi duỗi tay câu lấy cằm tiêm tế của nàng.
Thi Giai Nghi còn chưa từng cùng nam nhân thân mật tiếp xúc, lúc này tim cũng đập không thôi, thẹn thùng quay đầu.
Nàng trốn như vậy, Dạ Vô Thương không thể như nguyện, tay ngừng giữa không trung.
Dạ Vô Thương sửng sốt một lát, sau đó tâm tình sáng sủa. Không những không hề sinh khí, ngược lại mang theo một tia vui sướng.
Bởi vì, so với những hậu cung giai lệ mặc hắn hái, ham muốn bị cự tuyệt ngược lại còn phong tình hơn.
Thi Giai Nghi này, cho hắn loại cảm giác đặc biệt mới mẻ! Càng né tránh, càng làm hắn muốn có được!
Bên này, Từ Như Ý nhận được tin tức:
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ 55. Độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi +5, độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi hiện tại là 35. Không ổn, ký chủ, cảnh cáo màu cam! 】
Từ Như Ý vung tay áo lên, câu môi cười cười, “Yến Nhi, mang theo con diều, chúng ta cùng Đại hoàng tử đi thả diều.”
Thân thể này đã là nữ nhân Hoàng Thượng, thời đại tư tưởng, dĩ nhiên sẽ một dạ đến già.
Thi Giai Nghi là sinh viên hiện đại, tâm muốn trở nên nổi bật có thể lý giải, nhưng cứ chấp nhất gả cho hoàng đế, cùng một đám nữ nhân tranh nam nhân, như vậy có ý gì?
Yến Nhi vừa nghe, lập tức mang theo diều, cùng nàng đến cung Dạ Dục Cẩm.
Dạ Dục Cẩm vì để nàng thích, để nàng thường xuyên đến đây, gần đây đều buồn trong phòng, những thứ đó với hắn mà nói vô cùng buồn tẻ.
Hiện giờ, vừa nghe nói muốn thả diều, hắn tâm tính hài tử, lập tức cao hứng hỏng rồi.
Chẳng qua, cung này của hắn thật sự quá nhỏ, lần trước diều mắc trên cây.
Lúc này đây, hắn chủ động nói: “Như Ý tỷ tỷ, ta biết có nơi an tĩnh lại trống trải, bên cạnh Ngự Hoa Viên. Nơi đó bởi vì chỉ có một mảnh đất trống, rất ít người đi.”
“Được, vậy chúng ta qua bên đó đi.” Từ Như Ý cười nói.
Đoàn người qua đi, có kinh nghiệm lần trước, Dạ Dục Cẩm nhanh chóng cho diều lên cao.
Trong đầu Từ Như Ý, lại vang lên âm thanh hệ thống.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ là 55. Độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi +5, độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi hiện tại là 40. Nguy rồi, ký chủ, cảnh cáo màu đỏ! 】
Từ Như Ý khẽ cười một tiếng, lại thả một vòng dây trong tay.
Gió rất lớn, cuộn dây trong tay nàng chuyển không ngừng.
“Không sao cả, chúng ta trở về thôi. Lần sau tỷ tỷ lại làm cho đệ một cái.”
“Không được, ta muốn nhặt về cơ!” Dạ Dục Cẩm cố chấp nói.
Đây chính là diều lần trước hắn và Như Ý tỷ tỷ cùng nhau tự tay làm, dùng hết nửa ngày mới xong!
Hướng diều bay xuống đúng là Ngự Hoa Viên, tuy rằng chỉ số thông minh của Dạ Dục Cẩm không cao, không được coi trọng, nhưng hắn cũng là hoàng tử. Hoàng Thượng cũng không hạ lệnh cấm hắn, những cung nhân không dám ngăn cản.
“Tìm được rồi ~ tìm được diều rồi!” Dạ Dục Cẩm hưng phấn kêu.
Giọng hắn, nhanh chóng khiến cho người bên kia chú ý. Tổng quản thái giám lập tức chạy qua.
“Đại hoàng tử?” Hắn kinh ngạc.
Hắn đã nhiều năm chưa thấy qua vị hoàng tử này, thiếu chút nữa đã quên mất! Nếu không phải tướng mạo gần như không khác mấy Hoàng Thượng, nhất định cũng nhận không ra hắn.
Dạ Dục Cẩm như không thấy được người bên kia, chỉ tiếp đón chạy hướng Từ Như Ý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]