Những người chặn đường thấy bọn họ sắp đi, ồ ạt xông tới.
“Cứu mạng, đừng bỏ chúng tôi lại mà.”
Đám người ầm ĩ. Những người đó, đều là người thường không có dị năng.
Thính lực Từ Như Ý nhạy bén hơn những người khác, lúc này, trong tai cô có âm thanh người già ho khan, tiếng khóc con nít, tiếng nam nhân mắng và tiếng nữ nhân bất lực sợ hãi kêu.
“Dừng xe!” Cô mở mắt ra, kêu lên, “Để bọn họ lên xe đi.”
Mộ Hàm Phong nhìn cô. Hắn biết, thật ra cô không phải tàn nhẫn.
Lúc trước nói bỏ những người đó, là bởi vì tạm thời không có nguy hiểm, bọn họ có thể tự cứu. Mà hiện tại, rõ ràng để lại bọn họ, chỉ có để zombie no bụng.
“Được rồi. Ông đây nghỉ ngơi lâu như vậy, đã đến lúc nên thể hiện bản thân.” Mộ Hàm Phong hoạt động cổ tay.
Hắn và Tạ Hiên nhảy xuống, đưa từng người sống sót đó lên xe.
“Như Ý, ở với bọn họ, đi trước chờ chúng tôi.”
Từ Như Ý nhìn hắn, không chút do dự đứng dậy, “Mình đi với cậu!”
“Như Ý……” Mộ Hàm Phong vô luận thế nào cũng không thể nghĩ được cô sẽ trả lời như vậy, trong lúc nhất thời có chút dại ra.
Từ Như Ý đang muốn xuống xe, lại bị người phía sau giữ chặt.
Nhét đồ vật vào trong lòng bàn tay cô, Lục Sơ Vân nhìn đôi mắt cô.
[ Anh đi. Em, cẩn thận. ]
Đây là tin Từ Như Ý đọc ra trong mắt anh.
Cô gật đầu, “Không được cậy mạnh, phải bình an trở về.”
“Được rồi! Bọn tôi sẽ hợp lại với các cậu ở phía trước!” Mộ Hàm Phong vẫy tay hướng bọn họ, có chút nóng lòng muốn thử.
Cả ngày hắn bị nhốt trong phòng, sắp thành bệnh mất rồi.
Ngược lại, Lục Sơ Vân thừa dịp khoảng thời gian này, mỗi ngày đều đi ra ngoài diệt zombie, thu thập tinh hạch.
Có lẽ, hiện tại anh ta ít nhất cấp tám trở lên.
Mộ Hàm Phong sao cho phép mình thua tên tình địch này?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn khăng khăng ở lại ngăn cản.
Không có thực lực mạnh mẽ, hắn cũng ngại tranh Như Ý cùng Lục Sơ Vân.
Nhìn đàn zombie dần dần vây lại đây, khoé miệng Mộ Hàm Phong gợi lên nụ cười tự tin.
Siết nắm tay, hắn đã chuẩn bị xong để chiến đấu.
Gần, những zombie đó chỉ cách bọn họ trăm mét.
Giữa một cái lóe thần, Lục Sơ Vân đã động.
Mộ Hàm Phong chỉ cảm thấy một trận kình phong thổi qua bên người, người bên cạnh đã không thấy bóng dáng.
Hắn căn bản không kịp thấy rõ động tác Lục Sơ Vân, đã nhìn thấy một đống lớn zombie sơ cấp ngã xuống.
Trong lòng Mộ Hàm Phong có chút chấn động.
Cấp sáu và cấp năm khác biệt không lớn, nhưng cấp sáu trở lên, mỗi một lần tăng cấp đều vô cùng khó khăn!
Hắn và Lục Sơ Vân chênh lệch, thì ra lại lớn như thế!
Mộ Hàm Phong thất thần vài giây, đống lớn rồi đống lớn zombie ngã xuống.
Hắn không hề do dự, cũng nhanh chóng xuất kích.
Mà Tạ Hiên là hệ độc đặc biệt, mấy ngày nay nỗ lực, cũng đạt tới cấp bốn. Những zombie cấp bậc thấp, chỉ cần lây dính đến hắn, lập tức hóa thành bãi nước đặc.
Nhưng mà tinh thần lực hao tổn cũng khá lớn.
Mộ Hàm Phong đối phó với zombie cấp thấp, căn bản không cần lãng phí tinh thần lực, hắn một quyền đã dễ như trở bàn tay đánh rớt đầu chúng nó.
Tuy rằng phía sau cấp bậc ngày càng cao, nhưng tinh hạch bọn hắn thu thập cũng đủ để bổ sung và nâng cao năng lực của mình một chút.
Chỉ có Mộ Hàm Phong, quen giữ lại tinh hạch cho Từ Như Ý, không đến thời khắc mấu chốt, hắn luyến tiếc dùng dù chỉ một viên.
“Mộ Hàm Phong, quá nguy hiểm, mau dùng chúng nó để tăng cấp đi.” Tạ Hiên nhắc nhở nói.
Tuy rằng một giây trước hai người mới náo loạn không thoải mái, nhưng sống chết trước mắt, vẫn nhịn không được chiếu ứng lẫn nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]