Edit: Ochibi
Lúc tỉnh lại, Từ Như Ý đang cầm khăn lông lạnh lạnh đặt trên trán nàng.
“Mẫu thân……” Tư Đồ Dương nhẹ giọng nức nở.
“Đầu còn choáng không?” Từ Như Ý mỉm cười nhìn nàng.
“Không ạ. Thật xin lỗi, mẫu thân, con đã khiến mọi người lo lắng.”
Từ Như Ý ngồi ở mép giường nàng, nhẹ nhàng ôm nàng vào trong ngực, “Dương Nhi là nữ nhi của Vua, hẳn là nên có dũng khí và gan dạ sáng suốt như vậy. Đi ra ngoài một lần cũng không phải chuyện xấu, chỉ là lần sau nhất định phải nói cho mọi người biết, được không?”
“Vâng ạ!” Tư Đồ Dương gật đầu.
Nàng đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị giáo huấn một trận, không nghĩ tới sau khi trở về, chỉ là nhận được ánh mắt quan tâm của người thân.
Nàng dựa vào lồng ngực Từ Như Ý, kể lại hành tung của mình: “Mẫu thân, con đến tộc Xích Nhĩ, gặp được thủ lĩnh của bọn họ.”
“Ừ.” Từ Như Ý vẫn luôn biết.
“Đó là một thúc thúc dũng mãnh cường tráng. Mẫu thân, Dương Nhi rất thích hắn!”
“Ừ.”
“Là loại thích nữ nhân đối với nam nhân!”
“…… Ừ.”
“Nhưng mà, hắn đã yêu người khác.”
“Dương Nhi ngoan, con còn nhỏ. Đã quên hắn rồi phải không?”
Hốc mắt Tư Đồ Dương nháy mắt lại ướt át, nàng che ngực, “Nhưng mà, nơi này của con rất khó chịu.”
“Khó chịu là bình thường, thời gian lâu dài sẽ tốt thôi.”
“Mẫu thân, mẫu thân trách cứ Dương Nhi sao?”
“Dương Nhi có người mình yêu, chứng tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444807/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.