Edit: Ochibi
Dưới chân tạo gió, thiếu chút nữa đã quên trong tay còn nắm người. Cảm giác được lực kéo, Tư Đồ Ngạn mới phản ứng lại, là hắn quá mức lo lắng, cứ thế đã quên Như Ý còn mang thai!
Hắn vội vàng hỏi: “Thực xin lỗi, Như Ý, nàng có ổn không?”
“Không sao đâu. Nơi của thiếp có linh dược phụ hoàng ban cho, để thiếp bảo Oánh Nhi đưa đến.” Từ Như Ý lắc đầu.
Những thảo dược đó lúc trước Lưu thị vệ mang đi một nửa, sau lại cho nhóm người bị thương, số còn dư hẳn là đủ cho hắn dùng.
“Tạ công chúa đại ân!” Thị vệ nhanh chóng nói.
“Mau đi đi.” Từ Như Ý ôn nhu nói.
Nhìn Tư Đồ Ngạn quan tâm đệ đệ như thế, cô vẫn nhịn không được động lòng. Vốn dĩ chuẩn bị thờ ơ lạnh nhạt, để Tư Đồ Phong tự sinh tự diệt. Nhưng nếu hắn đi rồi, Tư Đồ Ngạn sẽ rất thương tâm đi? Rõ ràng không phải hắn sai, nhưng chắc hắn sẽ tự trách bản thân không thể cứu đệ đệ?
Sau khi Tư Đồ Phong dùng dược, sốt cao bắt đầu thối lui. Ba ngày sau, cuối cùng cũng tỉnh lại.
Việc trước tiên tỉnh lại, hắn liền tìm kiếm thân ảnh của nàng khắp nơi, đầu óc có chút mơ hồ chưa phải quá thanh tỉnh, lẩm bẩm nói.
“Công chúa, công chúa đâu?”
Đa Cát chứng kiến bộ dáng của hắn, hận đến nghiến răng nghiến lợi, “Nàng rất tốt! Nhị điện hạ hẳn phải lo lắng cho mình mới đúng!”
“Nàng…… Tới gặp ta sao?”
“Ha ha!” Trên mặt Đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444765/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.