Edit: Ochibi
Theo động tác hắn lôi kéo, Từ Như Ý ngửi được nồng nặc mùi máu tươi, ngực cô buồn nôn.
“Khụ……”
“Công chúa, công chúa thế nào?” Tư Đồ Phong bất chấp mình bị thương, nhìn sắc mặt cô tái nhợt, nôn nóng hỏi.
Từ Như Ý che mũi, cảm giác càng ngày càng khó chịu. Ngực buồn nôn kinh khủng, thật muốn phun ra.
Tư Đồ Phong lập tức hiểu được. Hắn đè lại bụng, nghiêng ngả lảo đảo rời xa cô.
“Công chúa, hiện tại đỡ chút chưa?” Hắn quan tâm hỏi.
Từ Như Ý hòa hoãn hơi thở, trong phòng nơi nơi đều là mùi máu tươi, khiến cô buồn nôn khó chịu.
Nhìn miệng vết thương Tư Đồ Phong máu chảy không ngừng, cô hỏi: “Nhị điện hạ, ngài hiện tại có thể buông tha bọn họ chưa?”
Tư Đồ Phong trong mắt có thần sắc bi thương.
Trong lòng nàng, căn bản là không có chính mình? Nàng hoàn toàn không có bận tâm cảm thụ của hắn? Nàng đối với hắn bị thương, chính là không chút nào để ý? Kỳ thật nàng càng hận không thể giết hắn đi!!
Buồn cười quá! Hắn còn vẫn luôn cố căng gương mặt tươi cười, sợ nàng lo lắng áy náy! Thì ra là, làm điều thừa rồi!!
Nhưng sợ nàng lại lần nữa làm ra động tác quá kích tổn thương đến nàng, Tư Đồ Phong cưỡng bách bản thân vờ mỉm cười. Hắn gật đầu: “Đó là tự nhiên. Cách Nhật phó tướng đã lấy thủ cấp quân địch……”
Nói tới đây, hắn hoãn khẩu khí. Rốt cuộc, miệng vết thương vừa dài vừa sâu thật sự quá đau!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444751/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.