Tả Hạo Lâm nghe không nổi nữa. Hắn ném một quả cầu sét về phía zombie, không chỉ một con đằng trước bị nổ đầu, mà đám phía sau cũng ngã xuống.
Quay đầu lại liếc Đầu To một cái: “Đừng ba hoa. Zombie không chỉ tăng thực lực, mà đầu óc cũng thông minh lên. Từ nãy đến giờ, không nhìn ra cái gì sao?”
Lê Viện nhìn zombie xung quanh.
“Trước kia chúng hỗn loạn, chia thành năm bè bảy phái. Còn hiện tại là tập trung lại. Có zombie cấp cao thao tác chúng trong bóng tối.”
“Không tệ.” Tả Hạo Lâm nói: “Mau lên xe. Chúng ta phải rời khỏi đây.”
Mọi người thật vất vả trở lại trong xe.
Lê Viện đưa cho mọi người bánh mì và sữa bò, để cho bọn họ bổ sung lại năng lượng.
“Làm sao vậy?” Khi đưa cho Tống Văn, cậu trầm mặc ngồi một chỗ, cũng không đón nhận đồ cô đưa qua.
Tống Văn hoàn hồn, đầy mặt lo lắng.
“Tình huống ở thành phố E tệ như vậy, không biết anh họ như thế nào.”
“Lập tức sẽ biết. Nhà của cậu ta ở đâu?”
“Cha mẹ anh ấy đã sớm ly hôn. Từ nhỏ sống với em và dì. Còn cha anh ấy ở…” Tống Văn nói địa chỉ cụ thể.
Nửa tiếng sau, đến vị trí Tống Văn nói.
Đây là một tiểu khu cổ xưa. Phòng ốc có từ mấy năm về trước, nhìn như lung lay sắp đổ. Ở thời đại nguy hiểm này, thế mà không bị zombie phá hỏng.
“Chỗ này nhiều zombie thật!” Đầu To nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191595/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.