Cố Tử Hoán còn đang kêu to, nhưng không ai để ý tới hắn ta.
Hắn ta bắt cóc Lê Viện, ba người đàn ông keo kiệt kia sẽ nghĩ mọi cách để quãng đời còn lại của hắn ta phải vượt qua trong tù.
Nhóm cảnh sát mang Cố Tử Hoán rời đi. Trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
“Lâm Lâm…” Lam Y Thành dẫn đoàn người xông tới.
Thấy Lê Viện bình an vô sự, sắc mặt hắn thả lỏng, nhào đến ôm cô vào trong ngực.
Tô Trạch Phong đặc biệt khó chịu nhìn tên đàn ông đến cướp người.
“Cậu tới chậm.”
Người là hắn cứu, cậu ta ôm cái gì?
Lam Y Thành hiếm khi không tranh cãi với Tô Trạch Phong. Hắn buông Lê Viện ra, đấm nhẹ vào bả vai Tô Trạch Phong, nói: “Cảm ơn.”
Tô Trạch Phong: “…”
Người này làm ra tư thế anh em tốt là sao chứ?
Có phải cậu ta đã hiểu lầm cái gì rồi hay không?
Người là hắn cứu, về sau sẽ là của một mình hắn. Đây mới là kế hoạch ban đầu hắn nghĩ tới. Tên này sẽ không hiểu sai vấn đề đấy chứ?
Lê Viện nhìn bộ dáng rối rắm của Tô Trạch Phong, không khỏi xì cười.
“Em còn cười được! Tên điên Cố Tử Hoán bắt cóc em, em không sợ? Còn cười được à?”
Lê Viện ôm cổ Lam Y Thành: “Lúc đầu có sợ, nhưng mà các anh đều ở đây, còn sợ cái gì?”
“Lâm Lâm…” Hạ Mân thong dong tới muộn.
Hắn dừng lại trước cửa, nhìn hình ảnh hài hòa trong phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191538/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.