"Anh vẫn không biết thương hoa tiếc ngọc như vậy à." Lê Viện cố nén sự ghê tởm, yêu kiều nhìn hắn: "Không thể cởi trói cho em sao? Hai tay em đau quá."
Cố Tử Hoán dừng động tác, hơi nheo đôi mắt, đánh giá Lê Viện, như đang do dự có nên cởi trói cho cô hay không.
Vì để cho hắn thả lỏng đề phòng, nét mặt Lê Viện không khỏi nhu nhược, dáng vẻ nhìn thấy mà thương.
Đột nhiên, hắn xùy một tiếng.
"Thiếu chút nữa đã tin cô rồi người phụ nữ xảo quyệt."
Trong lòng Lê Viện lộp bộp một chút, thầm kêu không ổn.
Vừa rồi rõ ràng đã làm cho hắn ta buông lỏng sự đề phòng, không ngờ lại thất bại trong gang tấc.
Có điều cũng bình thường. Cố Tử Hoán vốn không phải là người đàn ông bình thường, bằng không cũng sẽ không lăn lộn được trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy.
"Hoán." Lê Viện tiếp tục thêm lửa. "Anh đừng như vậy được không! Em sợ."
Cố Tử Hoán nhếch khóe miệng, nhéo cằm cô: "Gọi ông xã."
Lê Viện bĩu môi: "Không thèm. Dù sao anh cũng không thương em."
"Gọi ông xã, anh thương em." Hô hấp Cố Tử Hoán trở nên dồn dập. "Hôm nay nhất định sẽ thương em không xuống được giường."
Lê Viện ngước mắt, ánh mắt trong veo như thiếu nữ.
"Thật sao? Anh tính thương em như thế nào?"
"Em muốn thương thế nào, anh liền làm như vậy." Cố Tử Hoán vén váy cô lên, ngón tay dò xét đi vào. "Ông xã sẽ cho em biết, anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191537/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.