Chương trước
Chương sau
“Hai chuyện đó có thể giống nhau sao?”

Tô Trạch Phong nhìn có vẻ rất xấu xa, ngay cả cô là người có ‘tài cao’ gan lớn, cũng không dám đối diện với hắn. Mỗi lần đối mặt với ánh mắt của hắn, cứ cảm thấy mình không mảnh vải che thân vậy.

“Dù sao cũng chỉ là đóng phim, cũng không phải sự thật. Sợ cái gì?” Chu Xảo Huệ nói: “Em cũng không phải chưa từng diễn qua.”

Khóe miệng Lê Viện hếch lên.

Nếu như Chu Xảo Huệ biết người đàn ông đêm đó là ai, nhất định sẽ không nói như vậy.

“Tất cả nhân viên công tác chuẩn bị xong chưa? Nam 1 và nữ 1 vào sân. Cảnh này cực kỳ quan trọng, tất cả mọi người xốc lại tinh thần cho tôi.”

Lê Viện đưa ly nước trong tay cho Chu Xảo Huệ, để thợ trang điểm đánh lại son môi, xong xuôi mới đi tới.

Tô Trạch Phong đã đứng ở nơi đó.

Nếu như diễn cảnh giường chiếu, đương nhiên là thực hiện ở trong phòng.

Bởi vì phạm vi quay cảnh này không lớn, cho nên chỉ để lại nhân viên công tác cần thiết. Tô Trạch Phong vốn nổi danh bắt bẻ, ai cũng không dám tạo nên rủi ro.

“Quỷ tân nương của ta cảnh 45 lần 1, action!”

Trần Nhất Huyên kéo lê thân thể mỏi mệt đẩy cửa tiến vào.

Tô Nhu đang dọn dẹp tủ quần áo trong phòng, cũng không quay đầu lại nói: “Ngày mai chàng đến trị trấn lân cận, nghe nói nơi đó hay xuất hiện trộm cướp, chàng phải cẩn thận một chút.”

Trần Nhất Huyên nhìn nữ nhân mặc một chiếc áo ngủ đơn bạc.

Nàng thực đẹp.

Cứ như vậy nhìn nàng, dù nhiều ra sao cũng không thấy ngán. Chỉ hận không thể nhét nàng vào trong thân thể của mình.

Thế nhưng, hôm nay hắn lại tra ra được một tin tức.

Nàng ngầm làm một chút chuyện, những chuyện đó đều bất lợi đối với Trần gia. Nàng có vấn đề, so với ‘Tô Nhu’ trong miệng của mọi người khác nhau một trời một vực. Cho nên hắn mới nảy ra một suy đoán.

Suy đoán kia khiến cho hắn sợ hãi.

“A!” Tô Nhu đột nhiên bị Trần Nhất Huyên bế lên, sợ tới mức kêu to. “Làm gì vậy?”

Ánh mắt Trần Nhất Huyên u ám, môi mỏng khẽ nhếch: “Ngày mai phải đi thị trấn lân cận, mấy ngày kế tiếp không nhìn thấy nàng. Nàng không ở đây với ta, còn ở đó bận bịu cái gì?”

“Không phải em đang giúp chàng chuẩn bị hành lý sao?” Tô Nhu đỏ mặt. “Mau bỏ em xuống.”

Trần Nhất Huyên trực tiếp ném Tô Nhu lên trên giường.

Giường rất mềm, cả người Tô Nhu nảy lên, quần áo hơi trễ xuống, lộ ra khe rãnh giữa hai vú.



Đôi mắt Trần Nhất Huyên càng thêm u ám. Hắn bắt lấy chân nàng, kéo về phía mình.

“Huyên, đừng như vậy, chàng làm đau em đấy.”

Trần Nhất Huyên cúi đầu, hôn lấy môi nàng.

Shh! Đây là âm thanh của nhân viên công tác.

Đạo diễn vội vàng làm động tác bảo bọn họ câm miệng.

Lúc này tay đạo diễn có chút run. Hắn ngừng thở nhìn hai người biểu diễn. Cả hai bọn họ đều là người có tài năng, diễn xuất mang lại cảm giác vô cùng chân thật. Mặc dù trong kịch bản không có cảnh hôn, nhưng ý tưởng bổ sung này cũng không tệ. Chỉ sợ sau khi clip ngắn này công bố sẽ trở thành kinh điển.

Tô Nhu ngoan ngoãn đáp lại nụ hôn của hắn. Trong phòng chỉ còn âm thanh tấm tắc phát ra từ nụ hôn sâu của hai người.

Trần Nhất Huyên rời khỏi môi nàng một chút, trong mắt nhiễm một lớp dục vọng.

“Nếu ta đi rồi, nàng sẽ nhớ ta sao?”

Đôi mắt Tô Nhu như ngậm xuân, gương mặt quyến rũ như hoa hồng, dáng vẻ như muốn đàn ông trìu mến.

“Đương nhiên…”

“Vậy chứng minh cho ta xem đi.” Trần Nhất Huyên nói xong, ngồi trên giường.

Tô Nhu hờn dỗi trừng hắn một cái, duỗi tay bắt lấy dây lưng của hắn, 'rắc' một tiếng mở nút, rút dây lưng ra.

Tiếp đến nàng giơ tay cởi nút áo cho hắn. Từ trên xuống dưới, tất cả cúc áo được gỡ bỏ, lộ ra cơ ngực rắn chắc.

“Quá chậm.” Trần Nhất Huyên ôm lấy Tô Nhu để nàng ngồi trong lòng ngực mình, bàn tay cầm lấy đôi gò bồng tròn trịa.

“Ưm…” Giọng nói của Tô Nhu mang theo một tia tình dục.

Trần Nhất Huyên xoa cặp mềm mại tròn trịa kia, thân thể đã xảy ra biến đổi.

Côn thịt nhanh chóng thức tỉnh, chạm vào mông Tô Nhu, thỉnh thoảng run nhẹ.

Căn dục long nóng rực như thể sắp phun cháy, hiện tại đang cần mật nước tới tưới tắt nó.

“Cắt!” Đạo diễn nuốt một ngụm nước miếng, hô.

Hắn cũng không muốn kêu dừng, nhưng mà quay tiếp cũng chỉ có thể cắt đến đây, nội dung đằng sau không dám công bố! Bằng không sẽ biến thành phim con heo mất.

Lúc này trong lòng đạo diễn hô câu đúng là ‘chân nhân bất lộ tướng’! Ngày thường Tô ảnh đế thật thích làm ra vẻ đạo mạo! Tất cả các nữ minh tinh đưa tới cửa đều từ chối không chút lưu tình. Không ngờ là hôm nay lại chiếm hết tiện nghi của người ta. Đừng tưởng rằng hắn không nhìn thấy, đó là sờ thật, xoa thật, hơn nữa dưới thân còn có phản ứng. Có thể thấy được mị lực của vị đã từng là ảnh hậu này vẫn không giảm như năm nào. Cũng không biết Tô ảnh đế chỉ muốn chơi đùa, hay là thật sự có ý tứ với người ta nữa.

“Được rồi, chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.” Đạo diễn gọi nhân viên công tác. “Đừng có ở đó lười biếng. Không cần tháo dỡ vội, giữ lại để quay cảnh sau.”

Trong lòng tất cả nhân viên công tác đều ngầm hiểu là rời khỏi đây. Tô Trạch Phong cùng với Lê Viện vẫn còn duy trì tư thế vừa rồi. Hiện tại mọi người đã rời đi, Lê Viện đang chuẩn bị đứng dậy.



Nhưng mà trượt chân, cơ thể mới vừa đứng lên đột nhiên ngã về phía trước, lại một lần nữa ngã vào trong lòng ngực Tô Trạch Phong.

“Shh!” Tô Trạch Phong đau đến nỗi hít vào một hơi.

Lê Viện chớp mắt: “Thực xin lỗi!”

“Cô cố ý.” Tô Trạch Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn cô.

“Trời đất chứng giám, tôi tuyệt đối không có.” Lê Viện nhìn thoáng qua nơi lồi lõm nào đó của Tô Trạch Phong. “Nếu bị thương thì nhớ đi bệnh viện, tôi sẽ chịu trách nhiệm tiền thuốc men.”

Sắc mặt Tô Trạch Phong khó coi, hai tay bế cả người Lê Viện lên.

“Làm gì vậy?”

Trong tiếng kêu sợ hãi của Lê Viện, Tô Trạch Phong ôm cô ném ra ngoài.

Bịch! Lê Viện bị quăng ngã ở trên giường, lại lần nữa nảy lên hai cái.

Tô Trạch Phong bước nhanh ra ngoài.

Hắn đã xác minh được.

Cái căn bệnh kia của hắn cứ đụng vào phụ nữ sẽ nổi dị ứng, nhưng ở trên người phụ nữ vừa rồi lại không hề xảy ra. Vừa rồi không chỉ có hôn, còn sờ soạng. Thế mà, hắn không cảm thấy phản cảm chút nào.

Cho dù như vậy, thì thế nào?

Tô Trạch Phong cảm thấy mình có hơi ngu ngốc. Thế mà lại dùng hết biện pháp để đi chứng minh suy đoán này. Cho dù đã chứng minh được, cũng sẽ không có khả năng xuất hiện tâm tư gì đối với người phụ nữ kia.

“Thái độ của cậu làm sao vậy?” Người đại diện thấy sắc mặt của Tô Trạch Phong, nghi hoặc nói: “Cảnh giường chiếu không phải là cậu đồng ý quay sao? Bây giờ tức giận cái gì?”

“Nếu… Tôi nói là nếu.” Tô Trạch Phong nhìn về phía người đại diện. “Nếu trên thế giới chỉ còn lại có một người phụ nữ, mà người đó lại là người anh ghét nhất. Anh sẽ làm như thế nào?”

“Cái gì mà làm như thế nào? Nếu là người phụ nữ đáng ghét hả, lại chỉ có một người là cô ấy… Chờ một chút, đẹp hay không đã?” Lời nói của người đại diện nháy mắt thay đổi.

“Cũng được… Tính là đẹp đi!” Tuy không thích người phụ nữ kia, nhưng cũng không thể không thừa nhận diện mạo của cô.

“Nếu đẹp, vậy dễ tính rồi. Khắp thiên hạ chỉ còn lại một người phụ nữ đáng ghét xinh đẹp, đương nhiên là… Hắc hắc hắc… Cậu hiểu mà.”

“Phụ nữ anh chán ghét mà cũng ra tay được hả?” Tô Trạch Phong dùng ánh mắt kỳ quái nhìn người đại diện.

“Cậu đấy, đúng thật là xử nam. Đàn ông nếu bị nghẹn đến đỏ mắt, heo mẹ cũng sẽ biến thành Điêu Thuyền*. Huống chi dáng dấp người phụ nữ kia còn đẹp nữa có phải không? Chỉ cần đẹp thì đàn ông đều có thể cương. Dù sao nhu cầu sinh lý mà để lâu không được thỏa mãn, đó mới là biến thái! Anh đây chính là không thịt không vui. Một ngày mà không có các em gái xinh đẹp, anh sẽ chết mất.”

(*) Điêu Thuyền: Một mỹ nhân xinh đẹp trong truyền thuyết dân gian TQ

“Ừ…” Tô Trạch Phong nhìn chỗ nào đó đang còn cứng rắn, nghiêm túc suy ngẫm về lời nói của người đại diện.

Hắn cũng không biết vì sao lại có căn bệnh kỳ quái như vậy. Nhưng nếu thân thể hắn đã bài xích những người phụ nữ khác. Mà chỉ có cô có thể, với lại thân thể của hắn cũng có yêu cầu, vì cái gì phải từ chối kết quả không có sự lựa chọn này?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.