"Ưm... A... Mân... Sâu quá..."
Lê Viện cắn môi, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy sắc tình.
Hạ Mân hai tay bế cô lên, đi vào trong phòng.
Mỗi một bước đi, côn thịt càng đâm sâu hơn, khiến cô sảng khoái kêu to.
"Mân... Không được... Em không chịu được... Sắp ra..." Lê Viện xin tha. "Cho em... A... Sướng quá..."
Hạ Mân dừng lại, ôm cô dựa vào tường.
Da thịt tuyết trắng như ngọc dán trên vách tường lạnh băng, kích thích khiến cho cô không ngừng run rẩy. Côn thịt phía sau vẫn không ngừng gia tốc, cắm đến vách thịt non ửng đỏ.
"Bảo bối, thoải mái không? Hử?"
"Thoải mái. Rất thoải mái." Lê Viện rên rỉ.
"Anh hay Lam Y Thành làm cho em thoải mái hơn?" Ánh mắt Hạ Mân thâm trầm.
Trong đầu Lê Viện vang lên tiếng chuông cảnh báo. Cô vội vàng trấn an Hạ Mân: "Đương nhiên là Mân. Anh là lợi hại nhất."
Hạ Mân cúi đầu hôn xuống, cắn lên môi đỏ của cô.
"A! Đau..."
"Có đau bằng anh không? Em có biết anh sắp đau lòng đến chết?" Hạ Mân chua xót nói: "Anh thua. Anh nhận."
"Mân... Ưm..." Lê Viện thét chói tai. "A... Tới rồi..."
Hạ Mân bắn tinh dịch vào sâu trong thân thể của cô, chất lỏng vừa nhiều vừa đặc, một hồi lâu mới dừng lại.
"Không phải em nói muốn sinh con cho anh sao? Gả cho anh, sau đó chúng ta sinh con. Anh muốn làm chồng hợp pháp của em. Về phía Lam Y Thành... Anh có thể xem hắn không tồn tại. Nhưng mà, thời điểm bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191485/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.