Lê Viện không để bụng. Cô có hệ thống, chỉ cần không phải cô nguyện ý, sẽ không khả năng mang thai.
Có điều, lời này không thể nói cho hắn nghe được.
"Đêm qua chúng ta đều uống say, có chút mất khống chế là điều khó tránh khỏi. Nếu không..."
"Không được." Hạ Mân lãnh đạm nói: "Anh chưa bao giờ là người tùy tiện như vậy."
"Ý em là, nếu không chúng ta cứ thử quen nhau trước đi?" Lê Viện đổ mồ hôi lạnh.
Thật ra cô muốn nói: Nếu không anh cứ xem tôi như quả rắm đã thả là được?
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của hắn, cô đành phải sửa lại lời nói, áp suất xung quanh mới dịu đi một chút.
"Thế thì được." Hạ Mân rốt cuộc cũng lộ vẻ tươi cười.
"Nhưng mà, em không muốn bị truyền thông phát hiện. Chuyện này trước tiên cứ giấu đi đã. Trước mặt người ngoài, chúng ta vẫn nên giữ quan hệ đồng nghiệp bình thường."
Hạ Mân không thích mối quan hệ 'không công khai' như vậy. Nhưng mà hắn hiểu rõ, một khi đã quyết thì Lê Viện cực kỳ kiên trì. Nếu như hắn từ chối, chuyện này sẽ không có cách nào nói tiếp.
"Được."
Vì thế, quan hệ giữa hai người biến thành quan hệ đồng nghiệp nam nữ.
Sau khi ăn sáng trong biệt thự xong, người đàn ông vừa mới khai trai kia lại đè cô ra 'chim chuột' hai lần. Nếu không phải Lê Viện cứ nhất quyết về tiểu khu, thì hắn còn có thể tiếp tục chuyện giường chiếu nữa.
"Phó Lâm Lâm."
Lê Viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191471/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.