Chương trước
Chương sau
Đôi mắt Hạ Mân thâm thúy nhìn người phụ nữ động tình trước mặt.

Có một câu mà hắn cũng chưa nói, bộ dáng đẹp nhất của cô cũng chính là khi nằm dưới thân hắn. Dáng vẻ câu hồn giống như yêu tinh đẹp không gì diễn tả được.

Không ngờ cảm giác đâm vào tiểu huyệt lại mê người đến thế. Rất muốn cứ như vậy mà đắm chìm trong cơ thể dịu dàng của cô, cùng cô trầm luân trong bể tình dục.

Mỗi một lần động côn thịt đều đâm đến chỗ sâu nhất, kích thích khiến Lê Viện kêu không ngừng. Mới vừa cao trào một lần, thân thể cô càng thêm mẫn cảm. Mà từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa có bắn, côn thịt vẫn cứng rắn như sắt.

Thịt non bao chặt lấy côn thịt, như thể muốn chôn nó sâu trong thân thể cô. Mỗi một lần rút ra, sự cọ xát làm cho hai người vui sướng đến cực hạn.

Phập! Phập!

Trong căn phòng vọng ra âm thanh kịch liệt va chạm, còn có tiếng nước chảy ra từ nơi riêng tư.

"Thật nhiều nước. Lâm Lâm chảy dâm dịch vì anh đúng không?" Hạ Mân hôn môi cô. "Thật thoải mái... Về sau mỗi ngày đều cho anh đâm có được không?"

Lê Viện ôm lấy eo Hạ Mân, theo cơ thể hắn làm vận động pít-tông, cả người cô như đang đong đưa trên mặt nước.

"Ừm... Ưm... Lớn quá... Côn thịt của anh quá lớn, tôi chết mất..."

"Muốn mỗi ngày để cho anh làm hay không? Hả?" Hạ Mân thở hổn hển.

"Muốn, muốn... Nhanh lên nữa... Sâu một chút..."

"Đây chính là em nói. Em đừng hối hận..." Hạ Mân nở nụ cười xấu xa, bắt lấy eo nhỏ của cô, tốc độ trở nên nhanh hơn.

"A!! Quá sâu... Nhanh quá..."

"Làm bạn gái của tôi." Hạ Mân thở hổn hển, nghiêm túc nhìn cô. "Em đã có được thân thể tôi, thì phải chịu trách nhiệm với tôi."

"Anh là một người đàn ông... Ưm... Còn muốn... Chịu trách nhiệm... Sao? A..."

Đầu óc Lê Viện sắp mất đi năng lực suy nghĩ. Người đàn ông này tinh lực thật tốt, thọc vào rút ra lâu như vậy còn không có dấu hiệu mềm đi. Hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, vẫn luôn duy trì trong thời gian dài, cứ như là uống phải xuân dược vậy.

"Đàn ông... Thì không cần chịu trách nhiệm sao? Đồng ý tôi... Làm... Bạn gái... Ha..."

Lê Viện chịu không nổi Hạ Mân đâm chọc, kẹp chặt mị thịt, làm cho hắn ra vào càng thêm gian nan. Nhưng mà như vậy càng thêm kích thích.

Đôi mắt Hạ Mân đỏ lên. Loại khoái cảm tuyệt vời này khiến hắn cảm thấy như đang ở trên mây.



Vào thời điểm Lê Viện cao trào lần thứ ba, Hạ Mân rốt cuộc cũng bắn tinh.

Lê Viện cảm nhận được côn thịt vừa mềm xuống lại có dấu hiệu cứng lên, dùng ánh mắt buồn cười nhìn hắn: "Đây là lần đầu tiên của anh à?"

Lần đầu tiên đã có thể lăn lộn cô lâu như vậy, sau buổi tối hôm nay cô còn xuống giường được hay không đây? Quả nhiên, là không nên chọc vào xử nam! Bây giờ muốn nhấc chân đi một bước cũng không được.

"Có phải lần đầu tiên hay không, rồi em sẽ biết." Hạ Mân ôm Lê Viện đi vào phòng tắm.

Trên người bọn họ đều dính nhớp. Tuy rằng đó là ái dịch của hai người, nhưng vẫn khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái. Hắn điều chỉnh nước ấm, đặt Lê Viện vào bồn tắm. Ra khỏi phòng thay khăn trải giường mới, sau đó để thân thể trần trụi quay trở lại phòng tắm, cùng Lê Viện làm thêm một màn nam nữ đại chiến.

Côn thịt đâm sâu vào âm hộ Lê Viện, mỗi một lần đều đưa đẩy cọ xát. Lê Viện dựa vào bồn rửa mặt, nhìn hình ảnh của hai người trong gương.

Người đàn ông phía sau có dung nhan tuấn tú như tiên, nhưng lại có vóc dáng như ác ma. Lúc này đang dùng ánh mắt tràn ngập dục vọng nhìn cô, dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Mà hiện tại thân thể của Lê Viện hoàn toàn trần trụi, số đo cơ thể hoàn mỹ, không có nửa phần thịt mỡ. Cô liếm môi, hút hồn nhìn người đàn ông phía sau lưng.

"Anh nói xem... Nếu hai chúng ta cùng quay phim AV, sẽ có bao nhiêu người xem đây?"

Khóe miệng Hạ Mân cong lên: "Nhưng anh không muốn em bị người khác nhìn thấy. Quay cho một mình anh xem là được."

Dứt lời, tay hắn bắt lấy hai bên vú của Lê Viện, cắm côn thịt vào từ phía sau.

"Ưm..."

Đêm còn dài. Tiếng rên rỉ trong phòng kéo dài mãi không dừng lại. Cho đến khi trời sắp sáng, hai người mới ôm nhau đi ngủ.

Khi Lê Viện tỉnh lại, cơ thể đã được lau sạch sẽ, khăn trải giường và chăn gối cũng thơm tho sạch sẽ. Tất cả mọi thứ trong phòng đều gọn gàng chỉnh chu, phảng phất như việc nam nữ hoan ái đêm qua chỉ là một giấc mộng xuân. Nhưng dấu vết để lại trên người đã nói cho cô, hết thảy tất cả đều không phải là mộng. Cô thật sự đã ngủ với Hạ Mân.

Cơ thể trần trụi bước xuống giường, mở tủ quần áo, tìm được một chiếc áo sơ mi khoác lên người.

Lê Viện chậm rãi đi xuống lầu.

Nghe được âm thanh chiên trứng truyền ra từ phòng bếp, cô thả chậm động tác, đè nhẹ bước chân. Đi vào trong phòng, vòng tay ôm lấy hắn từ phía sau.

Trên người Hạ Mân chỉ khoác một chiếc áo tắm dài. Bàn tay Lê Viện tinh ranh luồn vào trong vạt áo của hắn, vuốt ve hai viên đậu nhỏ trước ngực.

Hô hấp Hạ Mân cứng lại. Tắt bếp, lấy khăn lông bên cạnh xoa xoa tay. Sau đó xoay người ôm lấy Lê Viện.

"Nếu em còn nhiều năng lượng như vậy, anh không ngại làm thêm một trận phòng bếp play."

Lê Viện vẽ một vòng tròn trước ngực Hạ Mân, phong tình vạn chủng nhìn hắn: "Nơi đó của người ta đều bị anh cắm đến bị thương. Anh còn không biết thương tiếc người ta một chút."



Áo sơ mi rất lớn, Lê Viện mặc vào tựa như một đứa trẻ nghịch ngợm mặc quần áo của người lớn, có điều vóc dáng của 'đứa nhỏ' này vô cùng quyến rũ. Bộ ngực bầu bĩnh cộm lên áo sơ mi, cho dù không mặc áo ngực thì hai vú vẫn cứ lớn như vậy, tiểu anh đào màu hồng nhạt nhô lên thành hai cái đầu nhỏ. Nhìn bộ dáng lười biếng tùy ý của cô, còn sinh ra loại cảm giác thanh thuần dụ hoặc.

"Lại quyến rũ anh, hôm nay đừng hòng xuống giường."

Lê Viện ôm cổ hắn: "Em đói bụng."

"Anh cũng vậy." Hạ Mân ôm chặt hông cô. "Là một người bạn trai, anh không thể để bạn gái mới nhậm chức bị đói được. Cho nên... Chờ anh cho em ăn no, lại đến thu thập em."

"Em đồng ý rồi sao?" Lê Viện vừa dứt lời, liền trông thấy Hạ Mân đang mỉm cười.

Đúng vậy. Hắn cười.

Thế nhưng lại làm cho toàn thân người ta run rẩy.

Nụ cười tươi như thế khiến cho cả người cô đều căng thẳng.

Trong lúc kịch liệt đêm qua, ý loạn tình mê đã vô thức nói rất nhiều. Lê Viện thật sự không nhớ rõ mình có phải đồng ý rồi hay không.

Hơn nữa, cho dù cô có đồng ý ở trên giường đi nữa, thì đó cũng không phải là ý định của cô. Cô chỉ muốn tạo mối quan hệ giao lưu hòa bình với hắn, không nghĩ tới việc xác định quan hệ thân mật.

Suy nghĩ như vậy, hình như cô có hơi khốn nạn.

Nếu đổi lại là những người phụ nữ khác, khi biết được nam thần mới vừa lên giường với mình, lại nguyện ý chịu trách nhiệm, hẳn là sẽ vui sướng nhảy dựng lên luôn ấy chứ?

"Muốn anh giúp em nhớ lại một chút hay không?" Hạ Mân thật sự nổi giận nói.

"Không cần không cần." Lê Viện vội vàng trấn an hắn. "Chỉ là em lo lắng cho anh. Anh xem sự nghiệp của anh đang trên đà đỉnh cao như vậy, phụ nữ bên ngoài mười người thì hết năm người là fans hâm mộ của anh. Chưa kể đến danh tiếng của em còn xấu, nếu bị người ta phát hiện có quan hệ với anh, vậy sự nghiệp của anh nhất định sẽ chịu ảnh hưởng. Cho nên..."

"Cho nên, em có muốn kết hôn ngay lập tức có phải không? Hộ khẩu anh đã mang theo, bây giờ có thể đi đăng ký." Hạ Mân không thèm quan tâm đến miệng lưỡi thiên hạ.

Đừng tưởng rằng hắn không nhìn ra, người phụ nữ này chỉ muốn ngủ với hắn, sau đó không thèm chịu trách nhiệm.

Lê Viện cười gượng: "Như vậy có quá nhanh không?"

"Đêm qua anh không đeo bao." Bên trong biệt thự không có bao, hắn cũng không có khả năng bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị bao sẵn, mà nơi này còn là vùng ngoại thành. Cho nên...

Đêm qua hắn rót không ít tinh dịch vào trong cơ thể cô.

Nghĩ đến hình ảnh dâm loạn kia, đôi mắt Hạ Mân lại sâu thêm một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.