Ánh mắt người thiếu niên lạnh nhạt, thờ ơ nhìn thiếu nữ đang ngồi trên mặt đất. Hắn thấy vết thương trên mặt nàng, mày nhíu lại.
"Đây là thuốc trị thương." Một câu vừa dứt, một lọ thuốc được ném về phía nàng.
Thiếu nữ không tiếp được, nhìn bình ngọc lăn trên mặt cỏ. Nàng vội vàng nhặt lên, dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn: "Cảm ơn sư huynh. Ta là..."
Thiếu niên đã biến mất không thấy đâu. Như vốn dĩ chưa từng tồn tại bóng dáng của hắn, như thể tất cả sự tốt đẹp vừa rồi chỉ là một giấc mộng. Trong mắt thiếu nữ hiện lên vẻ buồn bã và mất mát.
"Cut." Đạo diễn cầm loa hô lớn. "Không tệ, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo."
Nhân viên công tác bên cạnh che miệng nói chuyện với nhau.
"Không hổ danh là ảnh hậu và ảnh đế, chỉ cần là bọn họ ra sân đều được thông qua. Cho dù có quay cùng với những người khác, bị NG cũng không phải tại bọn họ."
"Đây chính là thực lực. Không nói đến nhân phẩm của cô gái kia, thì diễn xuất đỉnh thật nha. Nhớ lại trước đây tôi cũng từng là fan của cô ấy đó! Đúng là tạo hóa trêu người."
Chu Xảo Huệ đưa chai nước cho Lê Viện: "Cảm giác thế nào?"
Lê Viện ngồi trên ghế, ngước mắt nhìn cô ấy: "Chị nói về cái gì?"
"Xem ra chị đã phí công lo lắng rồi. Chỉ cần đứng trước ống kính, thì đó chính là sân chơi của em." Chu Xảo Huệ đẩy cặp kính. "Em trời sinh đã được đứng dưới màn ảnh. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191439/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.