Cô liếc mắt nhìn Lãnh Quyên thì không khỏi bật cười. Khuôn mặt thiếu niên từ nãy đến giờ vẫn đen như đít nồi. Cậu dướn người về phía cô một chút rồi lại ngồi ngay ngắn chỗ mình, lại dướn một chút liên tục lặp lại mấy lần.
Thiếu niên nhíu mày thầm nghĩ: Không biết mấy đứa con gái mất nết nào lại gửi ba cái thứ này chứ? Bổn thiếu gia đẹp trai là thật, nhưng cũng không dễ dãi.
Tan Tình vươn tay nắm lấy ngón trỏ của cậu lắc lắc.
Lãnh Quyên giật mình, miệng lắp bắp không nên câu: " Tiểu... tiểu Tình, cậu...cậu làm gì thế? "
Khuôn mặt ai đó đã như trái cà chua đỏ tươi chín mọng rồi. Cậu cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài mất tiêu.
Thình thịch!
Thình thịch!
Lãnh Quyên cố gắng tỏ ra lạnh lùng hết mức, hùng hổ nói: " Cậu buông tay bổn thiếu gia ra. Còn nắm nữa là phải chịu trách nhiệm đấy. "
Cô gái nhỏ vẫn không buông còn nắm chặt hơn cười tươi nói: " Chịu trách nhiệm thì chịu, sợ gì chứ. "
Thiếu niên trẻ lúc này cảm thấy muốn ngất quá đi. Trái tim đập liên hồi càng lúc càng nhanh không có điểm dừng....
__________
Lâm Trà Trà đi cùng nhóm bạn mua nước ngọt dưới căn tin rồi ngồi ghế đá dưới bóng cây xà cừ.
Lâm Trà Trà bắt đầu câu chuyện. Mùi vị trà xanh lại ập đến.
" Tớ với Tử Việt vẫn chưa làm hòa.... "
Nói đến đây đôi mắt tròn xoe đã mang ánh nước óng ánh.
Nhược Tiểu Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-phao-hoi-khong-cam-tam/2869562/chuong-43.html