Nguyện vọng của nguyên chủ bao gồm bảo vệ tốt em trai, không để nữ chính lợi dụng và khiến nữ chính sống không bằng chết.
Kịch bản thứ hai này thú vị thật đấy, hắc hóa từ nữ chính đến pháo hôi, liệu đến nam chính có hắc hóa luôn không?
Nghĩ tới hình như hơi kích thích rồi.
Thời gian Dạ Tịch đến theo chính văn thì vẫn còn sớm, nguyên chủ chỉ vừa bị cắn nhưng với nguyên chủ hay cô thì đã quá muộn.
Cô bây giờ có thể chưa biến thành zombie nhưng không có nghĩa là sẽ không biến đổi. Không biết viên thuốc của con chó điên Kim Quang có đáng tin hay không, dù sao cô cũng không tin tác phong làm việc chẳng ra sao của nó.
Nhìn nó có chuyện liền bỏ chạy mà xem, có chút đáng tin nào không?
Hệ thống nhà người ta không phải nên dẫn dắt kí chủ vượt qua khó khăn à? Thấy khó liền bỏ chạy thì tính gì?
Dạ Tịch nghỉ ngơi thêm một chút rồi đứng dậy tìm quanh cửa hàng một lần nữa thì may mắn tìm được vài chai nước chưa mở và một ít đồ ăn khô vẫn còn dùng được. Ngoài ra còn rất nhiều đồ ăn tươi sống khác trong kho lạnh nhưng với một người có kỹ thuật nấu ăn kinh thiên động địa như cô thì không nên cầm vẫn hơn.
Dù sao nguyên liệu thượng hạng thế nào vào tay cô cũng đều thành phế phẩm của phế phẩm.
Dạ Tịch ăn trước một chút hồi phục sức lực cho cơ thể, sau khi cất đồ thì mở cửa ra ngoài.
Cô cũng không vội đi tìm người em trai tiện nghi kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-lai-muon-dao-chinh/1158306/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.