Ánh mắt Mộc Trà hơi híp lại, nhìn từ phía cửa hàng quần áo bên này sang bên kia có thể nhìn thấy Lư Anh - Thư ký mới của Dịch Giản. Người này đã từng đến biệt thự mấy lần để đưa văn kiện, đối với gương mặt của nguyên chủ cũng là quen thuộc.
Màn này... Chuẩn bị hạ xuống được rồi.
Bước chân của Mộc Trà khẽ di chuyển, dừng bên một cây treo quần áo lớn, cô hơi cúi người, nét mặt ôn hoà: " Bạn nhỏ, sao cháu phải trốn mẹ vậy? "
Đứa trẻ đang trốn trong đống quần áo khẽ nghiêng đầu ra, là một bé trai nhìn rất đáng yêu.
" Mẹ không mua kem cho cháu, mẹ xấu lắm. " Cậu bé nhìn vào người phụ nữ xinh đẹp trước mặt, nét mặt cậu vô cùng ấm ức, giọng nói tựa như vừa khóc náo xong.
Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, khẽ vén lọn tóc mai lên mang tai, ngồi xổm xuống đối diện với cậu bé, giọng nói nhẹ nhàng: " Vậy dì mua cho cháu nhé, được không? "
Hai mắt giống như sao trời sáng lên trong đêm đen, cậu bé đứng dậy, nét cười trên mặt hiện rõ sự vui mừng: " Thật không ạ? "
" Thật. "
Mộc Trà dẫn cậu bé đến cửa hàng KFC gần đó.
Lư Anh tình cờ nhìn sang, chỉ thấy dáng vẻ từ phía sau của người phụ nữ kia rất quen, nhưng sau cùng anh cũng không quản nhiều, theo lối cũ trở về chỗ Dịch Giản đang đậu bên ngoài.
Mộc Trà nằm người trên bàn, ánh mắt lấp lánh nhìn đứa trẻ tựa như nhìn thấy con của mình, giọng nói vui vẻ: " Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503404/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.