“Lời thế này đã được lập từ trước khi ta quyết định không ép muội, ta không có ý lừa gạt muội. Nếu như ta nói dối thì ta đã nói sự thật cho muội biết từ lâu rồi.”
Đường Quả tin Dạ Chu không nói dối mình.
Hơn nữa những lời này là những lời cô thực lòng muốn nói, thực ra những lời này không thể nào thực hiện được. Ngày đạt đến cảnh giới Phá toái hư không chính là ngày cô phải rời khỏi nơi này.
Nghĩ đến đây, cô cũng không tức giận, coi như là câu nói của mình vẫn có chút khôn khéo.
Cùng nhau Phá toái hư không, cùng nhau đến một thế giới mới, bọn họ mới có thể thành thân.
Cô và hắn không thể nào cùng đến được một thế giới mới, cũng không tính là lừa hắn nhỉ. Đường Quả cảm thấy hơi bất an,
“Biểu muội, muội sẽ không hối hận chứ?” Dạ Chu lo lắng nhìn Đường Quả, gương mặt đáng thương làm Đường Quả bật cười.
Cô lắc đầu: “Lời đã nói ra tất nhiên sẽ không đổi ý.”
Dạ Chu mừng đến phát khóc, cũng may là bị Đường Quả lườm một cái mới biến thành cười, suýt nữa thì núi lở đất mòn.
Kể từ ngày đó, Dạ Chu tu luyện không ngừng, cuối cùng cũng đuổi kịp tu vi của Đường Quả. Hắn phát hiện từ sau hôm đó, biểu muội đối xử với hắn tốt hơn, thậm chí thỉnh thoảng còn đích thân xuống bếp nấu món gì đó cho hắn.
Hắn càng thêm xác định biểu muội thật lòng đồng ý với hắn, cũng không uống phí hơn năm trăm năm hắn đi theo nàng. Thực ra bây giờ chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915173/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.