Nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng kêu cứu, Đường Tranh mím chặt môi, âm thanh tuyệt vọng đó làm anh vô cùng khó chịu.
“Ông… Ông đừng tới đây, ông mà tới tôi sẽ nhảy xuống.”
“Tiểu Quả…” Đường Tranh khẽ kêu tên cô, trái tim càng lúc càng đau đớn: “Tiểu Quả, anh đến rồi, em sẽ không sao đâu.”
“Em gái nhỏ, đừng vùng vẫy nữa, trời tối thế này không có ai tới đâu.”
“Đừng nhảy, nếu nhảy xuống thì gương mặt xinh đẹp nhỏ nhắn này sẽ bị trầy xước, xấu xí khó coi lắm.”
Tài xế bắt đầu phát hỏa, nếu như biết cô gái này không thành thật thì nhất định ông ta đã trói cô lại rồi.
Những ả phụ nữ khốn nạn đều vô cùng phiền phức.
“Nhanh lên, lại đây.”
Tài xế mê hoặc: “Nào, lại đây, tôi đưa em về nhà, có được không?”
Đường Quả đứng trên cầu, cúi xuống nhìn một chút rồi lui về sau, vẻ mặt ngây thơ hiện rõ sự cự tuyệt: “Không, tôi sẽ không qua đó.”
“Con điếm thối tha, lại đây!”
Tài xế tức giận, đã lâu không có ai làm ông ta tức giận như vậy. Hai mắt ông ta đỏ hoe, giơ con dao lên, bước từng bước tới.
“Mày nghĩ mày không tới thì ông đây không có cách nào à? Muốn chết? Cho dù có chết thì ông đây cũng phải chơi mày một lần.”
Tài xế thực ra chỉ đang chuyển sự chú ý của Đường Quả, nhân lúc Đường Quả không để ý, ông ta vươn tay ra bắt lấy tay cô, mỉm cười đắc ý.
Ngay khi ông ta cho rằng mình đã thành công thì đột nhiên có một sức mạnh tóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915073/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.