Đường Quả bỗng chốc đứng dậy một cách lề mề, giống như là làm chuyện chột dạ vậy, ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Đường Tranh, còn che ông chủ ở phía sau.
“Anh.”
Kêu một tiếng nhạt nhẽo, khuôn mặt vốn có chút tối sầm của Đường Tranh đã không nhìn ra biểu cảm nữa.
Lúc nhìn thấy cô gái, trong lòng Đường Tranh thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Chỉ là thấy bộ dạng có tật giật mình của cô, lửa giận lại dâng lên.
“Cả buổi sáng ở nơi này?”
“Tại sao sáng sớm ra ngoài không báo cho anh biết?”
“Trong khoảng thời gian đó cũng không gọi điện thoại, gửi tin nhắn cho anh?”
Ba câu hỏi liên tiếp, đã dọa hệ thống sợ ngây người.
“Tại sao điện thoại tắt máy?” Cuối cùng, Đường Tranh lại hỏi.
Hệ thống: Không đúng, là bốn câu hỏi liên tiếp.
Cùng lúc đó, cơ thể cao lớn của anh cao hơn Đường Quả rất nhiều, hiển nhiên nhìn thấy ông chủ tiệm sửa chữa đang loay hoay với chiếc điện thoại, mày hơi nhíu lại.
Hẳn là sẽ không phải như anh nghĩ đâu, cô công chúa nhỏ nhà họ Đường sáng sớm thức dậy, chính là vì để sửa điện thoại???
Đường Quả kéo ống tay áo Đường Tranh, nhìn anh với vẻ đáng thương, Đường Tranh là liếc nhìn cô một cái, “Theo anh trở về.”
Anh nắm lấy tay cô gái, cũng không để ý tới ông chủ cửa hàng sửa chữa, anh nên nhốt cô ở biệt thự, cô mới sẽ biết cái gì gọi là nghe lời.
“Anh, đợi lát nữa rồi hãy về, có được không?”
Đường Tranh nhíu mày, hiển nhiên chú ý tới ánh mắt tránh né
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915064/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.