“Cái gì?”
Lâm Dật Trì thật sự là sửng sốt một chút, phản ứng lại mới hỏi, “Chủ tịch Đường, anh vừa mới nói gì?”
“Tôi nói, bảo Tiểu Quả nghe điện thoại.”
Đường Tranh mím môi, cũng không thích nói chuyện nói lần thứ hai.
“Chủ tịch Tổng, Tiểu Quả không ở chỗ tôi.” Lâm Dật Trì dường như cũng hiểu được chút, “Chẳng lẽ, cô ấy tới tìm tôi sao? Chuyện lúc nào?”
“Nếu là như vậy, chủ tịch Đường, bên anh nên báo cho tôi biết sớm một chút, để tôi xuống đón Tiểu Quả.”
Đường Tranh nhíu mày, “Em ấy không ở chỗ anh?”
“Tôi vừa mới hỏi thư ký, cho tới bây giờ, chưa từng có người tới tìm tôi.”
Đường Tranh không nói lời vô ích nữa, cạch một tiếng liền cúp điện thoại. Nếu Đường Quả không ở chỗ Lâm Dật Trì, anh không cần nói thêm gì với người đàn ông lời ngon tiếng ngọt này nữa.
Chỉ là, Đường Quả không ở chỗ Lâm Dật Trì.
Đây là trọng điểm!!
Đường Quả tắt máy.
Đây cũng là trọng điểm!!
Cho tới bây giờ, vẫn là trạng thái tắt máy, trong lúc đó cũng không có một cuộc điện thoại, một tin nhắn.
Điều này vô cùng trọng điểm!!!
Đường Tranh lại gọi về biệt thự, biết được Đường Quả cũng chưa trở về, đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, sải đôi chân dài bước ra khỏi phòng làm việc.
Các nhân viên vốn đang vui đùa ầm ĩ, ăn cơm trong giờ nghỉ trưa, thấy Đường Tranh đi từ bên trong ra, lập tức im lặng.
Đường Tranh đen mặt, đáy mắt còn có sự lo lắng khó có thể che giấu.
Trước đây cho dù Đường Quả đi đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915063/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.