Đường Tranh mím môi, lật xem nhật ký tin tức, thấy cô gái còn đẹp hơn hoa sen, khoé môi nở nụ cười lạnh lùng.
Cái miệng nhỏ màu hồng phấn đúng là biết gạt người.
Anh trúng tà nên mới tin lời quỷ quái của cô.
Nhưng kết quả hiện giờ không phải như ý của anh hay sao?
Cuối cùng, Đường Tranh tùy ý đặt điện thoại sang một bên, không thèm để ý đến mọi chuyện của Đường Quả, như thể anh đã đuổi hình bóng cô gái trẻ ra khỏi tâm trí ngay lúc đó.
Sau khi lang thang ở Hồ Đông gần một giờ, Lâm Dật Trì gần như quỳ lên điện thoại, cuối cùng cũng tìm thấy điện thoại của Đường Quả trong phù sa.
Đường Quả bất ngờ, nói thậ thì cô thật sự ngạc nhiên.
Sau đó cô xúc động, không hổ là nam chủ, điện thoại rơi xuống Hồ Đông cũng có thể vớt lên được.
Lâm Dật Trì rất ga lăng lau sạch điện thoại trong tay rồi đưa tới trước mặt của Đường Quả.
“Cảm ơn anh Lâm, anh đúng là tốt bụng.”
Người tốt thì Đường Quả sẽ không keo kiệt.
Vốn dĩ bụng của Lâm Dật Trì khó chịu, cảm giác giống như dìu được ông cụ qua đường là một chuyện rất tốt, trong lòng rất hài lòng.
Đúng là gặp ma rồi.
“Anh Lâm, hôm nay không đi chơi ở Hồ Đông nữa. Anh ở dưới nước lâu như vậy, em sợ anh sẽ bị cảm, anh về nhà trước đi, gọi bác sĩ tới khám cho anh. Mẹ em nói đề phòng bị cảm, tốt nhất nấu một bát súp gừng, rồi ngủ một giấc.”
“Nếu vì chuyện này mà anh bị bệnh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915058/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.