Đường Quả nhìn Lâm Dật Trì xuống nước, tiện tay vuốt tóc mình, giống như đang bỏ đồ dơ gì đó.
Hệ thống: Anh ta nhớ ký chủ không sạch sẽ.
Đường Quả chống cằm nhìn chằm chằm người đàn ông đang bơi trong Đông Hồ, khóe miệng cong lên: “Ngươi nói xem, khi nào thì anh ta tìm được điện thoại?”
[Ký chủ, cô có thật là ác ma không vậy?]
Tốt xấu gì người ta cũng là nam chủ, cô thúc giục, trêu đùa, không thấy áy náy trong lòng, lương tâm cắn rứt sao?
Lúc thấy Dật Trì nhìn sang, Đường Quả lại nở nụ cười ngọt ngào, cô lên tiếng tỏ ra hiểu chuyện: “Anh Lâm, nếu anh không tìm được thì thôi đi. Hay là anh lên đi. Đông Hồ lớn như vậy, anh tìm không được cũng là chuyện bình thường, chỉ là chiếc điện thoại thôi, cùng lắm thì em không cần nữa.”
Lâm Dật Trì thân là nam chủ, dĩ nhiên sẽ không đồng ý.
Vốn dĩ anh ta không thể không xuống Đông Hồ. Bây giờ anh ta thề nhất định phải tìm cho được điện thoại hành anh ta như thế, xem xem nó là điện thoại như thế nào.
“Ha, đúng là kính nghiệp thật.”
Nghe lời khen từ ký chủ của mình, hệ thống vốn không vui, nó sợ nam chủ và nữ chủ không có tình yêu sâu đậm thì bị ký chủ giày vò tới chết.
Cũng may, ký chủ vẫn biết chừng mực, sẽ không dễ dàng bức tử nam nữ chủ.
Câu nói này giống như đã bức tử một lần rồi vậy. Nhưng ở thế giới nào đó Đường Quả trở nên xấu xa, cô quả thật định giết chết nam nữ chủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915057/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.