Giang Trà học lớp 9, mấy ngày nay ở nhà, bởi vì là ngày Quốc Khánh.
Chờ đến khai giảng, bệnh của Hoa Vụ cũng đã gần khỏi hẳn.
Cô lấy đồng phục học sinh của Giang Trà mặc vào, đi ra ngoài thì thấy Phó Việt vẫn nằm trên sô pha, căn bản không có ý định đứng dậy.
Phòng ngủ kia lúc trước là mẹ Giang Trà và cha kế ở, sau khi xảy ra chuyện, Phó Việt liền dọn vào phòng đó.
Có điều phần lớn thời gian hắn đều ngủ trên sô pha, rất ít khi ngủ trong phòng.
Đương nhiên, đa số thời gian Phó Việt cũng không ở nhà.
Hoa Vụ cầm cặp sách, đi đến chỗ Phó Việt bên kia.
Phó Việt đắp một tay ở trên trán, che đi đôi mắt, để lộ nửa dưới khuôn mặt, gầy gò nhưng tuấn mỹ.
Hoa Vụ nhấc chân đá vào sô pha, "Phó Việt."
Phó Việt không động đậy.
Hoa Vụ lại đá phát nữa, cuối cùng Phó Việt cũng hạ cánh tay xuống, lộ ra đôi mắt còn buồn ngủ.
"Giang Trà...... mới sáng sớm, cô có bệnh à?" Phó Việt nói xong, sờ soạng trên người, ném cho cô năm đồng tiền, "Tự mình đi ăn sáng."
"Dậy, đi học."
Phó Việt nghiêng người, không muốn để ý cô.
Hoa Vụ trực tiếp động tay, kéo hắn dậy, "Sắp đến muộn rồi."
Cơn buồn ngủ của Phó Việt đã biến mất, trên mặt chỉ còn sự bực bội.
Hoa Vụ vào phòng hắn, lôi đồng phục ra, ném trên người hắn, "Thay."
Quần áo rơi trên đầu Phó Việt, che mắt lại.
Hắn túm một phát xuống, "Có phải cô có bệnh không......"
Cô gái cầm một con dao trong tay, mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472289/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.