"Nếu như lúc đó tôi không gọi cô, cô thật sự sẽ chọc thủng mắt hắn?"
Bình thường Phó Việt cảm thấy mình rất tàn nhẫn.
Nhưng hắn cũng không dám động vào chỗ trí mạng của người ta.
"......" Cô gái nhỏ đối diện ăn xong miếng cuối cùng, sau khi nuốt xuống, mới nói: "Sẽ không, em chỉ hù doạ hắn chút thôi."
Hoa Vụ không chịu nói mình học đánh nhau khi nào, Phó Việt cũng không hỏi được cái gì.
Mà hắn cảm thấy mình với cô cũng không thân quen tới mức đó.
Hàng ngày cô làm cái gì, chính mình cũng lười hỏi đến.
Cho nên Hoa Vụ không nói, Phó Việt cũng lười hỏi lại.
Hắn kêu ông chủ tính tiền.
Hoa Vụ thấy trên người hắn có một ít tiền, nhưng cũng không nhiều lắm.
Cũng không biết tiền này hắn lấy được ở chỗ nào......
Ngay khi Phó Việt vừa bước ra khỏi cửa hàng, một người phụ nữ đã lao ra: "Phó Việt! Đồ khốn nạn...... Sao lại có một tên khốn nạn như mày, đồ có mẹ sinh mà không có mẹ dạy......"
Người phụ nữ đụng vào người Phó Việt, vừa mắng vừa đánh.
Hoa Vụ ở ngay phía sau Phó Việt, hắn bị người phụ nữ này hất lui về sau, trực tiếp đụng vào Hoa Vụ.
Hoa Vụ ngơ ngác nhìn người phụ nữ đang tức giận mắng.
Cô nhớ rõ người này.
Lúc cô vừa tới đã tìm tới cửa......
Phó Việt kéo người phụ nữ ra, kéo Hoa Vụ đi khỏi.
Người phụ nữ không buông tha đuổi theo, Phó Việt quay đầu lại, ánh mắt hung tợn: "Nếu như cô còn đi theo nữa, đừng trách tôi không khách sáo."
Người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472288/chuong-308.html