🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
====
Sau khi tạm biệt Cừu Vân, Hoa Vụ trở về nơi ở.
Đằng sau có người theo dõi cô.
Hoa Vụ giả bộ như vẫn chưa phát hiện ra, thong thả trở về chỗ ở.
Cô đẩy cửa đi vào thì phát hiện Bạch Tuyệt lại không có ở đây.
Lúc cô vừa mới đến đây, hầu như mỗi ngày Bạch Tuyệt đều sẽ ở đây trông cô, giống như sợ cô sẽ chạy mất vậy.
Nhưng mấy ngày nay, Bạch Tuyệt thường xuyên đi vắng, cũng không biết là đang làm gì.
Haizz......
Vệ sĩ mỹ nhân không có ở đây, có hơi hoang mang.
Đúng là cuối cùng vẫn phải dựa vào bản thân.
Thân là đại nữ chính, phải không ngừng vươn lên!
Hoa Vụ yên lặng siết nắm tay lấy tinh thần xong, nhìn từ khe cửa sổ ra bên ngoài, có hai người đang đứng ở ngã rẽ, thi thoảng lại nhìn xung quanh chỗ cô.
Hoa Vụ không quan tâm mấy người bên ngoài, từ trên người lấy ra hai tờ giấy nhàu nát —— hiện giờ giấy ở thành phố chính của các thế lực lớn tương đối nhiều.
Nhưng trong khu sinh hoạt, giấy đặc biệt khan hiếm.
Cô tìm được hai tờ giấy này cũng rất không dễ dàng.
Hoa Vụ mở tờ giấy ra, ngồi vào bàn viết kế hoạch.
Đợi cô viết kế hoạch xong, phát hiện Bạch Tuyệt vẫn chưa trở về, hơi hơi nhíu mày.
Bạch Tuyệt sợ cô chạy, không thể lâu như vậy vẫn chưa trở lại.
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Hứa Tố sẽ không xuống tay với Bạch Tuyệt trước chứ?
Hoa Vụ gấp bản kế hoạch lại, nhét vào túi, đứng dậy rồi ra bên ngoài nhìn một chút.
Vẫn còn hai người ngồi xổm ở chỗ rẽ đó.
Nhưng không phải hai người lúc nãy, rõ ràng là đã thay người.
Lúc này bên ngoài vẫn còn có người đi lại, trông thấy bọn họ ngồi xổm chỗ đó, cũng không có vẻ gì là ngạc nhiên cả.
......
......
"Mẹ nó, còn phải theo dõi bao lâu nữa đây......"
"Ai mà biết được, chờ thông báo đi."
"Người này là ai vậy?"
"Hình như là người mà giáo sư muốn."
"Giáo sư Hứa à? Cô ta bị cách chức tạm thời rồi, đội trưởng vẫn còn làm việc cho cô ta, chuyện này mà bị phát hiện thì sẽ phải chịu phạt đấy? Đội trưởng sao phải thế chứ?"
"Tôi nghe nói...... Giáo sư Hứa có ơn cứu mạng đội trưởng thì phải."
"Thật hay giả?"
"Tầm tám chín phần mười, nếu không thì vì sao đội trưởng lại cứ khăng khăng một mực như vậy."
"Cũng đúng...... Ê, cô ta ra ngoài rồi!"
"Muộn như vậy rồi...... Cô ta định đi đâu vậy?"
"Nhanh, đi theo sau."
Hai người một trước một sau, đuổi theo người phía trước.
Người phía trước đi không nhanh, nhân lúc hiện giờ xung quanh vẫn còn có người đi lại, bọn họ có thể dễ dàng theo kịp.
"Cô ta muốn đi đâu vậy?" Nhưng bọn họ rất nhanh đã phát hiện ra có gì đó không đúng, "Đây là lối đi ra ngoài khu sinh hoạt mà?"
Sau khi trời tối thì không thể đi vào khu sinh hoạt nhưng vẫn có thể đi ra bên ngoài trước 11 giờ.
Suy cho cùng muốn tự tìm chết, khu sinh hoạt cũng không nhất thiết phải ngăn lại.
Xác định được mục tiêu theo dõi của bọn họ thực sự định rời khỏi khu sinh hoạt, một người trong số đó nói với đồng bọn của mình:
"Cậu đi thông báo cho bên đội trưởng đi."
"Được, nhớ cẩn thận."
......
......
Hoa Vụ rời khỏi khu sinh hoạt, sợ những người đằng sau theo không kịp nên cố ý đi chậm lại.
Thân là nữ chính, tốt bụng chu đáo như vậy đó.
Khu sinh hoạt cách bọn họ ngày càng xa, núi rừng hiện ra trước mắt.
Hoa Vụ đột nhiên đi vào trong rừng.
Những người phía sau rõ ràng có hơi do dự, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ của mình, vẫn đi theo.
Hoa Vụ có thể nghe thấy có thứ gì đó đang xuyên qua khu rừng, chắc là quỷ hút máu mà Bạch Tuyệt để lại, cũng không biết là nó được dùng để giám sát cô, hay bảo vệ cô.
Nhưng cho dù là làm gì đi chăng nữa, ắt hẳn cũng sẽ không để cô chết.
Cho nên......
Núi rừng càng ngày càng tối.
Hoa Vụ đi được một đoạn thì dừng lại.
Vì thế khi người phía sau đuổi tới nơi, phát hiện mục tiêu theo dõi của hắn đang đứng ở chỗ cao nhìn hắn, bắp chân không hiểu sao tự nhiên lại mềm nhũn ra.
Không phải bị Hoa Vụ dọa sợ.
Mà là phía sau cô......
Có một con quỷ hút máu!
Con quỷ hút máu kia treo ngược trên cây, dang rộng đôi cánh, giống như là mọc ra từ sau lưng thiếu nữ.
Thiếu nữ dường như không phát hiện ra quỷ hút máu ở đằng sau, thanh âm nhẹ nhàng chậm rãi vang lên, "Vất vả cho anh phải đi xa như vậy."
Người đàn ông đã bình tĩnh lại, lặng lẽ nắm chặt vũ khí ở thắt lưng, một bên chú ý con quỷ hút máu ở phía sau cô, một bên nói: "Cô biết tôi theo dõi cô?"
Thiếu nữ phía trên cười ra tiếng, "Tôi cố ý dẫn anh đến đây mà."
Người đàn ông: "!!"
Sau đó hắn thấy thiếu nữ quay đầu, nói với quỷ hút máu treo ở đằng sau: "Giúp ta bắt tên kia lại đây."
Quỷ hút máu kêu một tiếng, buông cành cây ra rồi lao về phía hắn.
Người đàn ông: "!!!"
Vì sao cô ta lại có thể ra lệnh cho quỷ hút máu!!
......
......
Đội trưởng Lý dựa theo dấu vết mà cấp dưới để lại, mang theo một đám người xuyên qua khu rừng.
Đội viên dò đường phía trước trở về nói: "Đội trưởng, ký hiệu biến mất rồi."
Biến mất rồi?
Là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, hay là bị phát hiện rồi?
Đội trưởng Lý nhíu mày, "Nhìn xung quanh xem."
"Chỗ này có dấu vết đánh nhau."
Một đội viên phát hiện mặt đất và thân cây bên cạnh, đều có dấu vết bị phá hoại.
Người của bọn họ rất có khả năng đã bị phát hiện......
Nhưng bây giờ bọn họ vẫn chưa thấy thi thể.
Cũng không biết là đồng đội còn sống hay không.
Phành phạch ——
Soạt ——
Trong rừng có âm thanh kỳ lạ vang lên.
Đội trưởng Lý trầm giọng nói: "Mọi người cẩn thận!"
Bọn họ nhanh chóng xếp thành một vòng tròn, lưng tựa lưng, cảnh giác quan sát xung quanh.
Rầm ——
Một con quỷ hút máu đáp xuống một cái cây bên cạnh, nhánh cây bị nó uốn cong, đôi con ngươi màu xanh lục như phát sáng, nhìn chằm chằm bọn họ, âm trầm quỷ quyệt.
Rầm!
Quỷ hút máu giương cánh bay lên, lao ra khỏi tán cây.
Bốn phía bỗng dưng yên ắng lại.
"Chuyện gì vậy?"
"......"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không rõ vì sao con quỷ hút máu kia lại đột nhiên bay mất.
Ngay lúc bọn họ còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, âm thanh sột soạt của vật nặng va vào lá lại một lần nữa phát ra.
Mấy con quỷ hút máu đột nhiên lao từ trên không xuống, đâm thẳng vào giữa đội ngũ của bọn họ, khiến bọn họ phải tách ra.
"Nổ súng! Nổ súng!!"
Đội trưởng Lý lăn một vòng ngay tại chỗ rồi nấp đằng sau một cây đại thụ.
Âm thanh dày đặc vang lên ở trong núi rừng.
Giữa ánh lửa lập loè, một bóng dáng kỳ lạ đung đưa.
Chỉ qua vài phút, núi rừng yên tĩnh trở lại, chìm trong bóng đêm.
Đội trưởng Lý quỳ rạp trên mặt đất, một con quỷ hút máu dẫm lên lưng hắn, móng vuốt sắc bén đã đâm thủng giáp vai, máu nhỏ giọt trên đám lá khô, thấm vào trong bùn đất.
"Hộc hộc...... Hộc......"
Đội trưởng Lý há miệng thở dốc.
Quỷ hút máu cấp 6......
Sao mà bọn chúng lại có thể xuất hiện ở chỗ này!
Đội trưởng Lý đột nhiên nhớ tới Bạch Tuyệt.
Có phải do Bạch Tuyệt mang đến hay không?
Răng rắc ——
Tiếng cành cây khô bị giẫm gãy từ xa truyền đến, đội trưởng Lý ngẩng đầu lên một cách khó khăn, trong bóng đêm có một bóng người đi tới bên này.
Hoa Vụ chắp tay sau lưng, đánh giá xung quanh, "Sao chỉ có các anh thế, Hứa Tố đâu?"
—— là Phục Cừ!
Hoa Vụ hạ tay xuống, ý bảo quỷ hút máu xách đội trưởng Lý từ trên mặt đất dậy.
Quỷ hút máu cấp 6, thân hình lại càng to lớn hơn, túm lấy một người trưởng thành như đội trưởng Lý, lại giống hệt như túm lấy một đứa trẻ con, dễ dàng giơ hắn lên.
"Cô...... Không phải nhân loại sao?" Đội trưởng Lý khó khăn lên tiếng.
"Tôi phải."
"......" Cô phải cái rắm!!
Một nhân loại như cô, sao lại có thể ra lệnh cho quỷ hút máu cấp 6.
Hoa Vụ đứng đối diện đội trưởng Lý, hơi không vui hỏi: "Sao Hứa Tố không đến?"
Ngay cả làm Hứa Tố đích thân ra mặt cô cũng không xứng sao?
Khinh thường nữ chính là cô đây có phải không!
"......"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.