Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Đầu thu.
Bốn bề hoang vắng, bia mộ mọc san sát, đàn quạ lượn vòng quanh.
Phía trước một cái bia mộ, có một đứa bé trai đang quỳ, sắc mặt cậu có chút tái nhợt, tóc tai y quần áo lộn xộn, không biết đã bao nhiêu ngày chưa sửa sang lại.
Phía xa có bóng người đang tiến gần.
Đó là lần đầu tiên Tạ Lan nhìn thấy thiếu chủ Phù Dung Cốc —— Ninh Sương.
Ninh Sương lớn hơn hắn 4 tuổi, Ninh Sương lúc đó, cũng chỉ mới mười lăm tuổi.
Chiếc váy màu xanh nhạt, phác hoạ vòng eo mảnh khảnh của thiếu nữ vô cùng tinh tế, trên váy có thêu hoa phù dung.
Thiếu nữ lãnh đạm thanh nhã đi đến trước mặt cậu, vẻ mặt lạnh nhạt hỏi: "Ngươi là Tạ Lan?"
Tạ Lan không để ý tới nàng, vẫn nhìn chằm chằm dòng chữ trên bia mộ như cũ.
Ninh Sương tự nói một mình: "Sư phụ nhận được tin tức, phái ta tới đón ngươi về Phù Dung Cốc."
"Ta không đi." Đã rất lâu Tạ Lan không nói chuyện, giọng nói khàn khàn.
"Ngươi quỳ gối ở nơi này cũng vô dụng." Ninh Sương nói: "Nếu ngươi muốn báo thù thì đi theo ta đi."
Nghe thấy lời này, Tạ Lan mới ngẩng đầu nhìn nàng.
Khuôn mặt của thiếu nữ mười lăm tuổi thanh tú xinh đẹp, giữa mày lại đầy vẻ lạnh lẽo, nàng đứng ở nơi đó, liền cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo.
"Ngươi có thể để cho ta báo thù?"
"Ta có thể dạy ngươi cách báo thù."
Có lẽ là Tạ Lan bị những lời nói này đả động, chuẩn bị đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/472242/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.