Tạ Phong Trúc quan sát biểu tình của Hoa Vụ, thấy cô cũng không giống những người khác lộ ra vẻ mặt sợ hãi hoặc chán ghét, đáy lòng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nhịn không được mang theo nụ cười suиɠ sướиɠ.
Người khác ghét, căm hận hắn cũng không sao cả.
Nhưng hắn không muốn cô ghét mình.
"Học cách bảo vệ bản thân là chuyện tốt." Hoa Vụ vẻ mặt vui mừng.
Người bán hàng rong: "???"
Hắn có tự bảo vệ mình không?
Hắn đang ức hϊếp lương dân!
Tạ Phong Trúc trừng mắt nhìn người bán hàng rong một cái, quay đầu liền lộ ra nụ cười sáng lạn: "Ngươi còn muốn mua cái gì nữa? Ta sẽ mua cho ngươi."
Ánh mắt Hoa Vụ dừng lại trên mặt hắn một lát, nói: "Cũng không cần..."
"Ngươi ở nhà ta, ta đương nhiên phải chiếu cố ngươi thật tốt." Tạ Phong Trúc cứng rắn tỏ vẻ muốn mua.
Hoa Vụ không chống lại hắn, bị hắn lôi kéo đi dạo đến khi trời tối.
Tạ Phong Trúc tinh lực đặc biệt tốt, nếu không phải Hoa Vụ nói muốn trở về, hắn còn có thể tiếp tục đi dạo.
...
Tạ Phong Trúc đưa Hoa Vụ về phòng, quay đầu liền đi tìm Tạ mẫu.
"Tiểu Phong, sao lại chạy một đầu mồ hôi?" Tạ mẫu thấy hắn ầm ĩ, bất đắc dĩ lắc đầu, lại vội vàng chỉ huy hạ nhân: "Mau rót nước cho thiếu gia."
"Nương, con muốn cưới Nguyệt Hi."
"Ừm, được...?" Tạ mẫu quay đầu nhìn tiểu nhi tử nhà mình, hoài nghi mình có phải nghe lầm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/3450853/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.