Tạ Phong Trúc cầm đồ đi tìm Hoa Vụ, lại bị hạ nhân nói: "Sáng sớm biểu tiểu thư đã đi ra ngoài, nói muốn đi Đông thành dạo một vòng."
Hắn nghĩ cô sẽ sớm trở về, ai biết được cho đến khi trời tối, cô mới chậm rãi trở về.
"Nhị biểu ca sao lại ở chỗ này?"
Tạ Phong Trúc đen mặt, đem đồ vật trong tay nhét vào trong ngực cô, lại chạy đi.
Chờ hắn chạy ra thật xa, lúc này mới phản ứng lại, hắn chạy cái gì? Đây là nhà của hắn!!!
Tạ Phong Trúc phát tiết, một cước đá vào bụi cây bên cạnh.
Hạ nhân đi ngang qua cũng không dám thở dốc, nhanh chóng từ bên cạnh đi qua, tiểu thiếu gia lại đang phát điên cái gì?
Tạ Phong Trúc hoắc hoắc xong bụi cây, tâm tình vẫn cảm thấy rất phiền, lại gọi người đi ra ngoài lượn một vòng trở về.
Hắn muốn gặp thiếu nữ kia, trong đầu thế nào cũng không bỏ được bóng dáng của cô.
Thật giống như, từ khi nhìn thấy cô lần đầu tiên, hình bóng cô đã khắc ở chỗ sâu trong linh hồn hắn, không thể xóa nhòa.
Hắn không thể không muốn đến gần cô.
Nhưng nhìn thấy cô, lại cảm thấy rất không được tự nhiên...
Cho nên mỗi lần nhìn thấy cô, không phải nói chuyện cứng rắn, chính là cảm giác hắn đang khi dễ nàng.
Mỗi lần rời đi Tạ Phong Trúc liền hối hận.
Tuy nhiên, thời gian tới vẫn như cũ.
Cho nên người bên ngoài liền gặp tai nạn, ai đụng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level/3450852/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.