"Em muốn tôi hay sợ tôi?" Lancelot bế Lâm Tô Ngọc lên, đi vào trong lâu đài, hắn cất giọng nỉ non: "Tô Ngọc, nói cho tôi biết, phải làm sao thì em mới yêu tôi?"
Lâm Tô Ngọc suy nghĩ một lát, cô ôm Lancelot, vùi đầu vào vai hắn: "Không phải là tôi không muốn anh, mà là ở đó có quá nhiều người, tôi rất xấu hổ khi nói những lời như vậy."
Lancelot vẫn tiếp tục bước đi, nhưng giọng nói lại có chút vui sướng: "Thật sao?"
Lâm Tô Ngọc gật đầu, cô chủ động hôn hắn và nhìn thẳng vào mắt hắn: "Tôi thừa nhận lúc trước đã nói dối anh, nhưng anh có thể tin tôi một lần nữa được không?"
Ánh mắt Lancelot tối tăm, không nói gì.
Hắn ôm Lâm Tô Ngọc về phòng, ôm eo cô rồi vùi đầu vào ngực cô.
Lâm Tô Ngọc bình tĩnh để hắn ôm.
Lancelot nắm tay cô, đưa đến bên môi và đặt một nụ hôn: "Tô Ngọc, em biết không, tôi thực sự rất yêu em."
Lâm Tô Ngọc ngẩn ra nhưng cô nhanh chóng trả lời: "Ừm... Tôi hứa, tôi sẽ cố gắng để thích anh, sau này sẽ không lừa anh nữa."
Lancelot nhìn cô, đưa một gói thuốc cho cô uống.
Dục vọng trong người Lâm Tô Ngọc nhanh chóng bị dập tắt.
Đêm nay, Lancelot chỉ ôm cô ngủ, không làm chuyện gì khác.
Hắn ôm cô rất chặt, như là sợ cô sẽ lại chạy trốn khỏi vòng tay hắn.
Lâm Tô Ngọc tỉnh dậy lần nữa thì Lancelot đã không còn ở cạnh, hắn cũng không dùng xiềng xích trói cô lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/3142583/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.