Đây là lần đầu tiên hắn tức giận.
Không, không chỉ là tức giận, mà còn có một loại cảm xúc không thể giải thích được.
Lúc nghe thấy giọng nói kia hắn đã tính toán, nếu cô tránh hắn để nói chuyện với người khác, chờ hắn tìm ra người kia hắn nhất định sẽ gϊếŧ chết.
Làm sao cô có thể tránh hắn để đi nói chuyện với người khác?
Hắn không thể tưởng tượng nổi, chứ đừng nói là chịu đựng.
"Tôi sẽ xem xét."
Thái độ của Lâm Tô Ngọc dường như đang thương lượng.
"Tôi thật sự không nhớ được."
A Thủy đi ra ngoài cửa.
Trong lòng Lâm Tô Ngọc có một cảm giác không nói nên lời.
Cô thực sự muốn đuổi hắn đi, khi bên ngoài đang có quái vật sao?
Cô thực sự có thể trơ mắt nhìn hắn đi ra ngoài chịu chết sao?
Cô không phải là thánh mẫu, nhưng cô cũng không thể tàn nhẫn như vậy được.
Hành vi của A Thủy khiến cô phản cảm, nhưng hắn cũng không gây ra bất kỳ tổn hại nào cho cô, thậm chí hắn còn bảo vệ cô khi gia đình Lâm Tuyết tìm đến.
Chỉ còn ba ngày nữa, người của đội quân pháp sư sẽ đến.
Chỉ cần chịu đựng thêm ba ngày rồi tách khỏi A Thủy cũng chưa muộn.
Cô bước ra khỏi phòng muốn ngăn A Thủy lại, thì nhìn thấy A Thủy đang gập gối, dựa người vào sô pha, đôi mắt màu tím nhìn cô.
"Dù sao thì tôi cũng sẽ không đi." Hắn nói.
Lâm Tô Ngọc còn tưởng rằng hắn thật sự sẽ đi, xem ra là cô đã nghĩ nhiều rồi.
"Không đi thì không đi, nhưng nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/1017054/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.