Lâm Tô Ngọc tỉnh táo lại, cố gắng hất tay A Thủy ra và rời khỏi lòng hắn.
Nhưng cô không thể cử động được.
Dường như sức lực trên tay A Thủy rất nặng, không chỉ khiến cô không phản kháng được mà eo còn thấy hơi đau khi bị tay hắn đè lên.
"Sờ nữa đi."
A Thủy mỉm cười, hắn không hề nhận ra thời khắc này quan hệ của bọn họ tồi tệ thế nào.
Lâm Tô Ngọc trừng mắt nhìn A Thủy, "Thả tôi ra."
Giống như một đứa trẻ không có được món đồ chơi yêu thích của mình, hắn tùy hứng nhướng mày, "Không."
Hơi thở của Lâm Tô Ngọc trở nên nặng nhọc, cô cảm nhận được áp lực đến từ A Thủy khiến người ta không cách nào chống lại, lúc này cô vô cùng hối hận:
Sớm biết vậy cô không nên để A Thủy bước vào nhà, làm hắn bị quái vật ăn thịt luôn mới đúng.
Nhận thấy cô đang tức giận, A Thủy không muốn quá căng thẳng với cô, hắn bèn buông lỏng tay.
Phản ứng đầu tiên của Lâm Tô Ngọc không phải là thoát đi ngay lập tức mà là muốn bóp chết A Thủy.
Cô chỉ suy nghĩ trong một giây thì từ bỏ ý nghĩ này, đứng dậy, rời khỏi A Thủy.
Cô không phải là đối thủ của A Thủy.
Ở trước mặt A Thủy cô bị đè nén áp bức, như một con mèo con chó bị hắn tùy ý đùa giỡn.
Điều này khiến cô cảm thấy bực bội.
Dù tham gia thi đấu võ thuật, cô cũng chưa từng gặp phải tình huống bất lực như vậy.
A Thủy nghiêng người, nhìn chằm chằm bàn tay thon dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhin-han-dien-cuong/1017053/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.